Đau xót những mảnh đời

17/05/2018 - 07:01

 - Ai cũng mong muốn được sống khỏe mạnh để chăm lo cho người thân, gia đình. Nhưng với chị Dương Thị Tám và anh Trần Văn Phúc (cùng ngụ khóm Hòa Hưng, thị trấn Nhà Bàng, Tịnh Biên, An Giang) đó chỉ là ước mơ bởi những khối u cứ ngày đêm hành hạ họ.

Căn nhà nằm sâu trong hẻm nhỏ của thị trấn Nhà Bàng là nơi chị Dương Thị Tám trú ngụ cùng gia đình. Chồng chị- anh Lê Văn Hải bị chứng thoái hóa cột sống nhưng phải đi làm để nuôi sống gia đình.

“Cách đây 4 năm, tôi bị khối u nhỏ ở vai khá đau nhức nên mua thuốc uống. Về sau, khối u lớn dần mới ra Bệnh viện Đa khoa khu vực tỉnh (TP. Châu Đốc) để điều trị. Tuy nhiên, khối u không hết mà còn phát triển. Hoảng sợ, tôi gom góp tiền ra Bệnh viên ung bướu (TP. Hồ Chí Minh) để chẩn đoán. Bác sĩ nói tôi bị bướu vỏ bao thần kinh ngoại vi ác tính, phải vô hóa chất cho teo khối u mới mổ được” - chị Tám nghẹn ngào nói trong nước mắt.

Đau xót những mảnh đời

Chị Tám và đứa con trai bị bệnh tai biến

Khối u trên vai chị Tám cứ to thêm, chảy máu và đau nhức không chịu được. Ngồi trao đổi với phóng viên trong căn nhà Tình thương do địa phương cất, chị Tám không giấu được những giọt nước mắt lo lắng. Bác sĩ cho biết, việc vô hóa chất không có tác dụng.

“Gia đình đang túng quẫn mà đứa con trai Lê Văn Đăng của tôi lại bị tai biến, không lao động được. Tất cả nhờ vào đồng lương ít ỏi của chồng. Nhiều đêm nằm mà cảm nhận những cơn đau nhức thấu xương, tôi không biết mình còn sống được với chồng con nữa hay không. Tôi chỉ mong các nhà hảo tâm hỗ trợ để tôi có tiền trị bệnh” - chị Tám tiếp lời.

Cũng như chị Tám, anh Trần Văn Phúc đang ngày đêm chống chọi với căn bệnh ung thư phần mềm mông phải. Khối u xuất hiện ở mông anh Phúc từ trước Tết Nguyên đán và nhanh chóng to lên như một quả bóng. Đang làm công nhân cầu đường và là lao động chính trong gia đình thì anh mắc phải căn bệnh quái ác này.

“Cuộc đời đang bình yên, bỗng dưng bị bệnh khiến tôi rất sốc. Đêm nằm cắn răng chịu đựng cơn đau mà tôi mong ước được sống đến sáng để thấy mặt vợ con. Hiện tại, tôi đã vô hóa chất được vài lần. Bác sĩ bảo nếu khối u nhỏ lại thì sẽ mổ, sau đó bắn tia laser mới có thể dứt bệnh. Để được như vậy, đòi hỏi tôi phải còn sống tới đó. Mà nếu sống tới đó chắc tôi không đủ tiền cho cas mổ hay bắn tia laser. Mỗi lần đi vô hóa chất ở TP. Hồ Chí Minh phải mất hơn 8 triệu đồng/chuyến, vì vậy mà gia đình tôi hầu như kiệt quệ”- anh Phúc xót xa.

Đau xót những mảnh đời

Anh Phúc chống chọi với bệnh ung thư quái ác 

Vì khối u ăn mòn thân xác nên anh Phúc sụt cân nhanh chóng, từ một người khỏe mạnh anh chỉ còn hơn 50kg. Khối u nằm ở mông chèn ép động mạch chính nên anh không đi đứng được, mọi hoạt động ăn uống, vệ sinh cá nhân đều tại giường bệnh.

Vợ anh (chị Lê Thị Hồng Đào) phải ngày đêm túc trực chăm sóc chồng nên gia đình không có bất cứ nguồn thu nào. Các con anh Phúc đều đang trong tuổi ăn tuổi học nên người cha bất hạnh đó rất xót xa mỗi khi nghĩ đến việc không thể lo cho chúng có một tương lai tươi sáng.

“Chỉ mong các nhà hảo tâm hỗ trợ tôi chữa trị bệnh để tiếp tục sống với vợ con. Nếu số phận đến đây kết thúc thì cũng mong địa phương, các nhà hảo tâm hỗ trợ con tôi tiếp tục đi học. Tôi muốn mình được sống để gánh vác gia đình, chỉ mong có thêm cơ hội”- anh Phúc nghẹn lời.

Phó trưởng Ban Nhân dân khóm Hòa Hưng Nguyễn Văn Tèo Phong cho biết: “Chị Tám là diện hộ nghèo địa phương nên chúng tôi cố gắng hỗ trợ khi có điều kiện. Với anh Trần Văn Phúc, đó là tình cảnh đáng thương bởi anh là người hiền lành, chăm chỉ lao động nhưng không may mắc bệnh quái ác. Rất mong các nhà hảo tâm sẽ chung tay hỗ trợ để anh Phúc, chị Tám có điều kiện trị bệnh trong thời gian tới”.

THANH TIẾN