Giả vờ hỏi thăm rồi ra tay cướp giật tài sản

01/04/2019 - 07:36

 - Đang mang 1 tiền án, chưa được xóa án tích, nhưng Dương Văn Mực (sinh năm 1987, ngụ xã Mỹ Hội Đông, Chợ Mới) không biết hối cải, mà tiếp tục tái phạm. Lần phạm tội này có tính chất nguy hiểm và manh động, nên Mực phải lãnh mức án thích đáng.

Khoảng 15 giờ ngày 19-8-2018, Mực điều khiển xe môtô biển kiểm soát 67T3-4754 từ Chợ Mới qua Long Xuyên, rồi vào Thoại Sơn để tìm tài sản cướp giật. Khi đến ấp Trung Phú 1, xã Vĩnh Phú (Thoại Sơn), Mực phát hiện bà P.T.H (sinh năm 1970) đang đứng trước nhà, đeo sợi dây chuyền trên cổ. Mực dừng xe trước cửa rào nhà bà H., giả vờ “hỏi thăm tìm người quen”. Nghe Mực nói chuyện, bà H. nghi vấn Mực không phải là người tốt, nên không trả lời. Bà H. vội đóng cửa rào, quay vào nhà điện thoại thông báo cho người thân. Tuy nhiên, bà lại không khóa cửa chính. Không bỏ lỡ “cơ hội”, Mực tự mở cửa, nhanh chân đi thẳng vào nhà theo bà H., thấy bà đang đứng điện thoại, Mực đến giật sợi dây chuyền trên cổ bà rồi bỏ chạy. Bà H. nhanh chóng truy hô đuổi theo nắm cổ áo giữ đối tượng và cắn vào tay khi anh ta có ý định tẩu thoát.

Bị phản ứng dữ dội từ bà H., Mực dùng tay đánh trả, chạy ra ngoài, lên xe định bỏ chạy. Không ngờ, bà H. chạy theo, dùng chân đạp làm xe và đối tượng ngã xuống đường. Bà H. tiếp tục truy hô cho mọi người xung quanh biết. Nghe tiếng bà H. la lớn, anh T.V.L (sinh năm 1973, hàng xóm) cùng nhiều người dân nhanh chóng chạy đến, khống chế bắt giữ Mực đưa đến Công an xã. Tại đây, Mực thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình.

Bị cáo Mực tại phiên tòa phúc thẩm

Sau khi tiếp nhận đối tượng, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an huyện Thoại Sơn tiến hành khởi tố, tạm giam đối với Mực để tiếp tục điều tra làm rõ hành vi “Cướp giật tài sản”. Căn cứ kết luận định giá tài sản, sợi dây chuyền vàng 18k của bà H. trị giá gần 12,3 triệu đồng; mặt dây chuyền trị giá trên 3 triệu đồng. Tổng cộng 2 tài sản Mực đã giật của bà H. trị giá hơn 15 triệu đồng. Tại phiên tòa xét xử sơ thẩm, bị cáo đã khai nhận phù hợp với lời khai trong giai đoạn điều tra và phù hợp với lời khai của người bị hại, những người có liên quan.

Mực cho rằng: “Không có tiền tiêu xài nên bị cáo mới đi tìm tài sản của người khác để chiếm đoạt. Không may gặp sự kháng cự, chống trả của người bị hại, bị cáo đã dùng tay đánh lại, rồi bị nhiều người vây bắt”. Hội đồng xét xử nhận định: “Hành vi phạm tội của bị cáo rất nguy hiểm cho xã hội, trực tiếp xâm hại tài sản hợp pháp của người khác được pháp luật bảo vệ. Bị cáo nhận thức được tài sản của người khác có được phải đổi bao nhiêu công sức, mồ hôi. Nhưng vì động cơ tư lợi cá nhân, sự lười biếng lao động, bị cáo coi thường pháp luật, thực hiện hành vi phạm tội. Đáng nói, bị cáo đã từng bị Tòa án nhân dân huyện Thoại Sơn kết án 6 năm tù về tội “Cướp giật tài sản” năm 2013, vẫn chưa được xóa án tích. Bị cáo không lấy đó làm bài học kinh nghiệm cho bản thân, mà tiếp tục tái phạm. Hành vi này cho thấy ý thức của bị cáo xem thường pháp luật. Vì vậy, cần áp dụng mức hình phạt nghiêm khắc để bị cáo biết cách sửa chữa sai lầm, trở thành công dân có ích cho gia đình và xã hội”. Tuy hành vi phạm tội của bị cáo chưa thực hiện thành công, nhưng với tính chất, mức độ nguy hiểm của vụ việc, Tòa án nhân dân huyện Thoại Sơn quyết định tuyên phạt Mực 5 năm tù về tội “Cướp giật tài sản” quy định tại Khoản 2, Điều 171 Bộ luật Hình sự.

Sau khi bị kết án, Mực đã có đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Tuy nhiên, tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo không đưa ra được những tình tiết, lời khai nào mới để được xem xét. Đồng thời, Hội đồng xét xử cấp phúc thẩm phân tích nhiều tình tiết Hội đồng xét xử cấp sơ thẩm đã cân nhắc, xem xét để ra quyết định phù hợp đối với hành vi phạm tội của bị cáo. Cuối phiên tòa, Hội đồng xét xử cấp phúc thẩm không chấp nhận kháng cáo, giữ nguyên mức án tòa án cấp sơ thẩm tuyên phạt Mực.  

Bài, ảnh: NGUYỄN HƯNG