Ly dị do bị gia đình vợ hành hung, chèn ép?

25/04/2019 - 07:47

 - Chung sống với nhau 17 năm, có 2 con, người chồng tố cáo bản thân buộc phải xin ly hôn, do thường bị em vợ hành hung, vợ nắm giữ tài sản, không cho ở trong nhà.

Gửi đơn đến Báo An Giang, ông Nguyễn Minh Tấn (sinh năm 1969, ngụ tổ 50, ấp Hòa Phú 1, xã Bình Hòa, Châu Thành) cho biết, xuất thân trong gia đình nghèo khó, đông anh em (ở ấp Bình Phú, xã Bình Thủy, Châu Phú), ông thường đi làm thuê, mướn nhiều nơi để kiếm sống. Trong dịp làm thuê ở xã Bình Hòa vào năm 1987, ông quen biết, yêu thương Lê Thị Ngọc Truyên, sau đó tổ chức lễ cưới. Vợ chồng cật lực lao động, chịu khó làm ăn nên mua sắm được một số tài sản. Lúc đầu, mua chiếc ghe 15 tấn để chở đất mướn và hàng hóa các loại. Thấy làm ăn được nên bán chiếc ghe cũ, năm 2000 mua ghe mới, trọng tải 25 tấn, sau đó mua chiếc ghe 40 tấn. Thời gian này, gia đình ông mua đất thổ cư ở khu vực xung quanh để bán kiếm lời. Có được số tiền khá lớn, vợ chồng ông mua đất cất căn nhà diện tích 156,6m2 (trên đất này có nhà kho nhỏ, tọa lạc tổ 17, ấp Phú Hòa 2, xã Bình Hòa). Sau đó, mua thêm căn nhà 80m2 gần chợ Bình Hòa (ngụ tổ 50, ấp Phú Hòa 1, xã Bình Hòa). Cả 2 căn nhà này đều làm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và quyền sở hữu nhà.

Ông Nguyễn Minh Tấn than thở: “Dù vợ chồng cùng đứng tên chủ quyền, nhưng 2 căn nhà và chiếc ghe đã nâng cấp đều do vợ tôi quản lý, sử dụng và toàn quyền định đoạt. Cụ thể, đã giao căn nhà 156,6m2 cho em vợ sử dụng. Do bị mất tự do, thấy gia đình xáo trộn, tôi yêu cầu vợ kêu người em tìm nơi khác, giao căn nhà lại. Từ việc này vợ tôi phản ứng mạnh mẽ, cuộc sống gia đình lạnh nhạt, thường xuyên cự cãi. Mỗi lần xảy ra, người em vợ đều tham gia, gây áp lực, từng bước cô lập, khống chế tôi. Sau nhiều lần thua cuộc, tôi không chỉ bị em vợ hành hung, vợ chửi bới khó nghe, không cho ở trong nhà mình tạo dựng. Do không chịu nổi nên tôi buộc đi ra ngoài ở trọ để tự mưu sinh nhiều năm qua. Cuối cùng, tôi làm đơn khởi kiện nhờ tòa án xem xét giải quyết. Ngày 12-7-2017, Tòa án nhân dân (TAND) huyện Châu Thành quyết định chấp nhận cho tôi ly hôn với Lê Thị Ngọc Truyên; về phần tài sản và 2 con do chúng tôi tự thỏa thuận quyết định. Do đã ra khỏi gia đình với tay trắng, nên thời gian qua tôi gặp nhiều khó khăn. Tôi đã liên lạc nhiều lần để gặp vợ thương thảo về phần tài sản nhưng đều bị né tránh, tìm mọi cách để kéo dài sự việc. Về 2 người con nay đã lớn là do tự chúng quyết định. Về phần nhà, tôi yêu cầu chia căn nhà diện tích 156,6m2 (tổ 17, ấp Phú Hòa 2, xã Bình Hòa) để ở. Còn căn nhà gần 80m2 gần chợ Bình Hòa (tổ 50, ấp Hòa Phú 1, xã Bình Hòa) và chiếc ghe 40 tấn giao cho vợ quản lý, sử dụng”.

Về sự việc này, sau khi Bản án sơ thẩm số 205/2017/HNGĐ-ST, ngày 12-7-2017 của TAND huyện Châu Thanh đã tuyên, ngày 21-7-2017, bà Lê Thị Ngọc Truyên làm đơn kháng cáo, yêu cầu xem xét lại sự việc, không đồng ý việc ly hôn. TAND tỉnh An Giang đã thụ lý, thực hiện các thủ tục theo quy định để giải quyết, nhưng cả 2 lần mời, bà Truyên đều vắng mặt không lý do. Phiên tòa phúc thẩm kết luận với việc vắng mặt không lý do bà Lê Thị Ngọc Truyên (sinh năm 1968) xem như từ bỏ quyền kháng cáo của mình và Bản án sơ thẩm số 205/2017/HNGĐ-ST, ngày 12-7-2017 của TAND huyện Châu Thành là có hiệu lực pháp luật.

Luật sư Trần Ngọc Bản, Đoàn Luật sư tỉnh An Giang cho biết: “Theo Luật Hôn nhân và Gia đình và pháp luật hiện hành nói chung, quy định: tài sản chung của vợ chồng được chia đôi, nhưng tính đến hoàn cảnh của mỗi người, công sức đóng góp, tạo dựng của vợ chồng, bảo vệ lợi ích chính đáng của mỗi bên. Tài sản riêng của vợ chồng thuộc quyền sở hữu của người đó, nhưng việc này phải có cơ sở chấp nhận và chứng minh được. Tài sản sau khi ly hôn do các bên tự thỏa thuận. Nếu không thỏa thuận được thì theo yêu cầu của vợ, chồng, hoặc của 2 người thì đương sự có quyền khởi kiện để TAND xem xét giải quyết theo quy định của pháp luật”.

Ly dị do bị gia đình vợ hành hung, chèn ép?

Ông Tấn trình bày về sự việc

Bài, ảnh: N.R