Nói đùa lúc nhậu - người ngồi tù, người chết

17/07/2019 - 07:28

 - Là bạn bè, thường xuyên chơi với nhau, nhưng từ một câu nói đùa trong lúc say rượu mà Ngô Văn Nguyên (Nhiều, sinh năm 1989) và Lê Văn Tùng (sinh năm 1988, cùng ngụ ấp Long Hòa, xã Long Giang, Chợ Mới) phát sinh mâu thuẫn. Hậu quả, Nguyên lãnh án phạt tù khi dùng kéo đâm chết Tùng.

Bị cáo Nguyên tại tòa

Ngoài việc sống cùng ấp, Nguyên và Tùng còn là “bạn rượu” với nhau. Khoảng 17 giờ ngày 12-10-2018, 2 người cùng với một số bạn bè trong ấp, trong đó có Huỳnh Văn Tuấn Kiệt (sinh năm 1995) tổ chức uống bia tại nhà của Ngô Văn Lực (sinh năm 1972). Trong lúc nhậu, Nguyên đùa giỡn, kêu Kiệt đi mua ma túy đá về sử dụng. Kiệt không đồng ý lời nói đùa này, nên 2 bên xảy ra mâu thuẫn, dẫn đến xô xát. Tùng can ngăn, dùng tay đánh vào người Nguyên. Cho rằng Tùng bênh Kiệt, Nguyên chạy ra phía sau nhà bếp của Lực lấy cây kéo dài 21cm (loại kéo làm cá) chạy ra đánh trả Tùng. Lúc này, chị Mai (vợ Lực) phát hiện, can ngăn và tri hô giúp cho Tùng bỏ chạy. Không ngờ, Mai bị Nguyên cầm kéo quơ ngang vùng bụng, rồi Nguyên tiếp tục cầm kéo chạy ra đường đến nhà Tùng tìm nhưng không gặp.

Sau đó, Nguyên đi về hướng chợ Dân Lập (thuộc ấp Long Hòa), gặp Tùng đang đứng trên đường, tay cầm 2 cục gạch… chờ sẵn. Thấy Nguyên đến, Tùng liền ném gạch nhưng không trúng. Sau đó, cả 2 xông vào đánh nhau đến mức bị thương. Tùng bỏ chạy vào nhà Lực, bị ngã nằm giữa nhà. Nguyên cầm kéo đuổi theo phía sau, đâm nhiều nhát vào Tùng, rồi nằm bất tỉnh bên cạnh Tùng. Thấy cả 2 đang nằm bất tỉnh, Lực tri hô cho nhiều người đến đưa đi cấp cứu. Vì vết thương quá nặng, Tùng chết trên đường đến bệnh viện. Nguyên được đưa đến Bệnh viện Đa khoa Trung tâm An Giang điều trị, đến ngày 15-10-2018 xuất viện.

Qua kết quả khám nghiệm, cơ quan chức năng xác định nguyên nhân Tùng tử vong do vết thương thủng tim, thủng phổi vì suy tuần hoàn cấp. Vì vậy, ngày 18-10-2018, Nguyên bị khởi tố, điều tra. Trong quá trình điều tra cũng như tại phiên tòa xét xử sơ thẩm, bị cáo thừa nhận đã thực hiện hành vi phạm tội như nội dung cáo trạng truy tố, lời khai của bị cáo phù hợp lời khai người làm chứng và các chứng cứ khác có trong hồ sơ vụ án. Ngoài ra, bị cáo còn cho rằng: “Trong lúc đánh nhau, Tùng cầm dao yếm rượt đuổi và chém nhiều nhát vào người bị cáo gây thương tích. Bị cáo chỉ quơ cây kéo để chống đỡ rồi trúng bị hại, chứ không phải cố ý đâm”. Hội đồng xét xử nhận định: “Mặc dù bị cáo có bệnh lý tâm thần làm hạn chế khả năng nhận thức và điều khiển hành vi, nhưng tại thời điểm phạm tội, bị cáo có năng lực chịu trách nhiệm hình sự khi biết được việc làm nào đúng, sai. Bị cáo mang bản tính hung hãn, côn đồ. Chỉ vì nguyên cớ nhỏ nhặt trong cuộc sống đời thường, khi bị hại Tùng can ngăn việc cự cãi của bị cáo trong bàn nhậu và dùng tay đánh bị cáo, mà bị cáo lại tìm kiếm hung khí nguy hiểm truy rượt theo bị hại. Riêng việc bị cáo khai nhận bị hại Tùng cầm dao chém bị cáo trong lúc đánh nhau nhưng không có chứng cớ, bị cáo từ chối giám định thương tích, nên không có cơ sở chứng minh sự việc. Đây chỉ là lời khai nại của bị cáo nhằm chối tội. Hành vi phạm tội của bị cáo thể hiện sự xem thường pháp luật, xem thường tính mạng người khác, gây đau thương mất mát cho gia đình nạn nhân. Đặc biệt, hành vi giết người của bị cáo gây hoang mang, lo sợ trong quần chúng nhân dân, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tình hình an ninh trật tự địa phương. Vì vậy, cần áp dụng mức hình phạt nghiêm, tương xứng với tính chất, mức độ hành vi phạm tội của bị cáo, cần phải cách ly bị cáo ra khỏi đời sống xã hội một thời gian thì mới có tác dụng cải tạo, giáo dục bị cáo trở thành người công dân tốt”.    

 Kết thúc phiên tòa, Hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo Nguyên 14 năm tù về tội “Giết người”, buộc bị cáo có trách nhiệm bồi thường số tiền trên 170 triệu đồng cho đại diện hợp pháp của người bị hại và cấp dưỡng nuôi con bị hại đến tuổi trưởng thành theo quy định của pháp luật.

Bài, ảnh: NGUYỄN HƯNG