Kết quả tìm kiếm cho "chồng luôn nắm tay khi ngủ"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 1450
Với người dân Việt Nam, đặc biệt là vùng chậm phát triển, khinh khí cầu là những mảng màu rực rỡ nhưng xa xôi, rất khó với tới. Chẳng người dân An Giang nào nghĩ rằng sẽ có dịp nhìn tận mắt, sờ tận tay chiếc khinh khí cầu khổng lồ, ngay tại xứ mình. Vậy mà, điều đó đã thành hiện thực, thậm chí lặp lại đến 2 lần, trong vòng 2 năm.
Chủ tịch Hồ Chí Minh hết sức coi trọng việc nêu gương: “Một tấm gương sống còn có giá trị hơn một trăm bài diễn văn tuyên truyền”. Sự nêu gương ấy xuất phát từ cán bộ, đảng viên, người đứng đầu, rồi lan rộng ra Nhân dân. Mỗi người sẽ là tấm gương phản chiếu, để xã hội bung nở “vườn hoa đẹp”, rực rỡ. Cách làm này hiệu quả, trực quan hơn ngàn lời tuyên truyền sáo rỗng.
Thị trường lao động - việc làm đã khởi sắc sau Tết. Nhu cầu của doanh nghiệp (DN) dồi dào, nhưng nhiều người lao động (NLĐ) vẫn khó tìm được việc phù hợp. Lớn tuổi, ngại thay đổi, ngại đi xa, không đủ kỹ năng, kỳ vọng cao ở một số chế độ đãi ngộ… là những khó khăn họ đang gặp phải.
Đà Nẵng là thành phố nằm ở vùng miền Trung, thường chịu ảnh hưởng của thời tiết nắng nóng, đặc biệt vào mùa hè. Vì vậy, việc tìm kiếm giải pháp chống nóng cho các công trình xây dựng trở nên cực kỳ quan trọng.
Nhập ngũ khoảng 10 ngày nay, các thanh niên đã dần hình dung được môi trường quân đội là gì, bản thân cần phải học tập, rèn luyện thế nào để trở thành người lính. Mỗi ngày trôi qua đều mang đến sự mới mẻ với từng chiến sĩ, có rất nhiều điều cần tiếp cận, tìm hiểu…
Tỉnh dậy với cái trán mướt mát mồ hôi, hắn đạp tung tấm mền mỏng đắp ngang bụng ra. Tiếng rè rè quen thuộc từ chiếc máy lạnh second hand đã tắt lịm từ lúc nào. Căn phòng hơn chục mét vuông như thu nhỏ lại, nóng như cái lò bát quái. Không khí trong phòng không giãn ra theo cái nóng, mà quánh lại đến khó thở.
Nắm trong tay lợi thế sân nhà cùng thắng lợi 1-0 ở lượt đi, đoàn quân của huấn luyện viên Carlo Ancelotti vẫn phải hết sức dè chừng. Bởi, đối thủ đến từ nước Đức luôn thể hiện tinh thần chiến đấu quật cường mỗi khi chơi bóng xa nhà.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
1. Nếu có người hỏi tôi: Ngoài cha mẹ ra, người nào mà tôi yêu thương, kính trọng và gần gũi nhất trên đời, hẳn tôi sẽ không ngần ngại trả lời ngay: Chị tư!
Lúc còn nhỏ tôi thấy mẹ lúc nào cũng tranh thủ, tranh thủ tắm giặt, gội đầu, tranh thủ quét dọn, tranh thủ nấu, tranh thủ ăn, tranh thủ về thăm ngoại... Mỗi thứ mẹ làm một nhoáng cho xong để dành thời gian đi làm đồng, đi chợ. Mẹ bảo công việc đồng áng phải khẩn trương cho kịp thời, kịp vụ, còn chợ phải đi sớm về trưa mới mua bán được nhiều hàng. Tôi nhìn đôi gót chân khô nứt nẻ bước đi không bao giờ kịp bén lên mặt đất mà lòng tự hỏi thời gian của mẹ quý giá biết là bao.
Cuối cùng bạn bè, người thân cũng được vui mừng thấy chị hạnh phúc trong một đám cưới thật trọn vẹn. Ngay cả thời tiết dường như cũng xao xuyến mà chiều lòng người đến thế. Vừa trước đó, giữa mùa xuân mà đợt gió mùa tràn về mang theo mưa làm cái lạnh nơi miền trung du càng thêm tê tái.
Chương trình “Xuân biên phòng - Ấm lòng dân bản” kết thúc, cũng là thời điểm Ngày hội Biên phòng toàn dân được tổ chức tiếp nối (từ giữa tháng 2 đến đầu tháng 3). Không khí Xuân mới ngập tràn khắp nơi, lại được góp thêm tình cảm nồng thắm giữa những người lính quân hàm xanh với Nhân dân khu vực biên giới.