Kết quả tìm kiếm cho "giật hụi"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 21
Lúc còn nhỏ tôi thấy mẹ lúc nào cũng tranh thủ, tranh thủ tắm giặt, gội đầu, tranh thủ quét dọn, tranh thủ nấu, tranh thủ ăn, tranh thủ về thăm ngoại... Mỗi thứ mẹ làm một nhoáng cho xong để dành thời gian đi làm đồng, đi chợ. Mẹ bảo công việc đồng áng phải khẩn trương cho kịp thời, kịp vụ, còn chợ phải đi sớm về trưa mới mua bán được nhiều hàng. Tôi nhìn đôi gót chân khô nứt nẻ bước đi không bao giờ kịp bén lên mặt đất mà lòng tự hỏi thời gian của mẹ quý giá biết là bao.
Trong xã hội hiện đại, mọi người kết nối nhau qua những cú click chuột, “lướt” điện thoại thông minh (smartphone)… Cùng với sự phát triển mạnh mẽ của “truyền thông số”, nên việc đọc báo, xem báo cũng khác trước rất nhiều. Mặc dù phương thức đọc có thay đổi theo hướng tiện ích và đa dụng, nhưng nhu cầu thông tin đối với nhân loại là rất cần thiết và không thể thiếu. Và công nghệ phát triển sẽ giúp chuyển tải thông tin đến công chúng nhanh nhạy, kịp thời.
Theo Chi cục Thủy sản An Giang, tình hình khai thác bằng xung điện vẫn còn diễn ra chủ yếu là ghe cào, xuyệt điện), ảnh hưởng đến nguồn lợi thủy sản tự nhiên. Để trốn tránh cơ quan chức năng họ chuyển sang khai thác cá vào ban đêm, hoặc cuối tuần. Đồng thời, liên lạc cảnh báo với nhau trong quá trình “chích” cá trên đồng. Mới đây, Thanh tra Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn thành lập đoàn kiểm tra khai thác, bảo vệ nguồn lợi thủy sản, nhằm nâng cao ý thức chấp hành pháp luật của ngư dân.
“Đối với các tội phạm liên quan đến trộm tài sản, mọi người cần nâng cao tinh thần cảnh giác, có biện pháp tốt nhất để bảo vệ tính mạng và tài sản của mình, như: Cử người trông coi tài sản, cửa nhà cài khóa cẩn thận, đêm tối vào nhà phải quan sát kỹ xung quanh, không cho trẻ em đeo nhiều trang sức. Xe máy đậu phải khóa cẩn thận, kể cả ở nhà. Không nghe điện thoại khi đang điều khiển xe...” - trung tá Trần Hưng Nghiệp, Đội trưởng Đội Cảnh sát hình sự, Công an TP. Long Xuyên (tỉnh An Giang) thông tin.
Vấn đề lớn nhất mà chúng ta thường gặp khi vệ sinh gương, kính là dù lau cẩn thận vẫn để lại vết khi khô; làm sao để khắc phục điều này?
Theo Điều 471, Bộ luật Dân sự 2015, hụi được xem là một giao dịch dân sự hợp pháp, là giao dịch về tài sản theo tập quán, trên cơ sở thỏa thuận của một nhóm người tập hợp nhau lại cùng định ra số người, thời gian, số tiền hoặc tài sản khác, thể thức góp, lĩnh hụi và quyền, nghĩa vụ của các thành viên. Tuy nhiên, cần làm gì khi chủ hụi mất khả năng thanh toán cho hụi viên khi đến hạn, dẫn đến hành vi “giật hụi”?
“Chơi hụi” là hình thức huy động vốn của nhiều chủ thể cùng tham gia trên cơ sở thân quen với nhau, nhằm hỗ trợ làm ăn, buôn bán. Tuy nhiên, vì thiếu hiểu biết về pháp luật của người chơi khiến cho “giật hụi” hay “vỡ hụi” xảy ra phổ biến, người dân lao đao khi bị mất khoản tiền lớn.
Từ lâu, sông Dung Thăng (huyện An Phú, tỉnh An Giang) được xem là “túi cá” trứ danh ở đầu nguồn. Nhưng giờ đây, thiên nhiên không còn hào phóng, nguồn cá, tôm ít dần, nghề đóng đáy sông sâu bấp bênh theo sóng nước...
Bắt đầu cuộc trò chuyện, mấy người bạn phương xa đều hỏi tôi: “Con nước năm nay thế nào?”. Họ nhớ man mác mùa nước nổi năm xưa, lạ lẫm nhìn cánh đồng bàng bạc một màu nước kéo dài đến chân trời, nhớ vị cá linh điên điển, nhớ không gian miệt vườn Nam Bộ. Nhưng họ nhớ một, thì người quê xứ này lại nhớ đến mười. Con nước ngày càng đỏng đảnh, dùng dằng đến trễ đi sớm, bỏ mặc bao người thương mong…
Sau khi có hơi men trong người, trên đường trở về nhà, Lê Bảo Tâm (sinh năm 1991, ngụ ấp Phú Thuận A, xã Phú Lâm, huyện Phú Tân, tỉnh An Giang) nhớ lại việc bà N.T.T.L (sinh năm 1955, hàng xóm) nhờ qua kiểm tra hệ thống nước, nên ghé lại. Ý tốt bỗng chuyển thành ý đồ xấu trong tích tắc, đưa Tâm vào vòng lao lý.
Chơi hụi (hội) được xem như là một hình thức góp vốn với nhiều cách thức để người làm chủ đầu hụi và chơi hụi hưởng hoa hồng, lời lỗ. Tuy nhiên, không phải bất kỳ người nào tham gia chơi hụi cũng được êm xuôi, nếu không rõ ràng, minh bạch sẽ phát sinh mâu thuẫn dẫn đến đánh nhau, gây thương tích. Điển hình như vụ việc xảy ra tại thị trấn Cái Dầu (Châu Phú, An Giang) giữa Đ.T.C.N (sinh năm 1983, chủ hụi) và L.T.K.C (sinh năm 1983, hụi viên) cũng vì giành hốt hụi.
Lời Tòa soạn: “Lão” là từ tự xưng của ông Hoa Sĩ Hiền (ngụ xã Tân An, TX. Tân Châu, An Giang), dù ông mới bước sang ngũ tuần. Trong phóng sự này, tôi muốn kể lại theo cách riêng, về một nông dân miền Tây đi chân đất trên mảnh ruộng quê hương. Bao nhiêu khắc khổ, cực nhọc, vất vả, ông chọn về mình, để trả lại cho đời “mật ngọt” – hơn 50 giống lúa thích ứng với biến đổi khí hậu.