Kết quả tìm kiếm cho "tham gia mũi thọc sâu"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 34
Chiến thắng Điện Biên Phủ 'lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu' gắn liền với tên tuổi của Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Tỉnh dậy với cái trán mướt mát mồ hôi, hắn đạp tung tấm mền mỏng đắp ngang bụng ra. Tiếng rè rè quen thuộc từ chiếc máy lạnh second hand đã tắt lịm từ lúc nào. Căn phòng hơn chục mét vuông như thu nhỏ lại, nóng như cái lò bát quái. Không khí trong phòng không giãn ra theo cái nóng, mà quánh lại đến khó thở.
Gà chưa gáy nhưng người dân trong xóm Bậu đã nối đuôi nhau dắt trâu ra đồng. Nằm trên ván gỗ, bé Ba đã nghe thấy ê a tiếng hò của các bà, các chị và cảm thấy trong người hứng khởi lắm. Nó đứng phắt dậy sửa soạn rồi chạy tót ra mé đầm gần nhà để hái bông súng. Bé Ba năm nay mới hai mươi, nó đẹp, dáng người đầy đặn và có đôi mắt tròn, trong như hòn bi ve. Nó thích nhất là mùa nước nổi, dù ngày thường súng vẫn nở đẹp nhưng chỉ có mùa này là rực rỡ nhất.
Ông bà, cha mẹ tôi là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi từ làng ra đi. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. Ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều giống như nhau. Tôi không hòa nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật.
Xuân năm nay, nhiều bản làng ở Điện Biên như khoác lên một diện mạo mới bởi sự xuất hiện của 5.000 ngôi nhà mới. Đó là những ngôi nhà được xây dựng nên bằng tình đoàn kết, sự sẻ chia, minh chứng sinh động của truyền thống “lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều” của dân tộc Việt Nam.
Trời sắp tối. Bà Tám vẫn loay hoay với đống lá dong bên chậu nước đục ngầu. Hôm nay đã là hai tám Tết. Mọi năm giờ này cả nhà đang quây quần bên nồi bánh chưng sưởi ấm, cái Hiền, cái Hạnh cùng bà chơi tam cúc tẹt mũi để chờ vớt bánh.
Khi cây dương xỉ trong rừng già trổ những ngồng hoa dài như vòi voi, những rặng dã quỳ bung nở vàng rộ khắp sườn non, ấy là báo hiệu một năm mới bắt đầu đến với đồng bào Hà Nhì nơi thượng nguồn sông Ðà. Như mọi năm, Tết cổ truyền của người dân Hà Nhì xã Ka Lăng, huyện Mường Tè (tỉnh Lai Châu) bắt đầu vào ngày Thìn - con rồng đầu tiên của tháng 11 âm lịch.
Bát canh cua nóng nảy, thơm lừng mùi cua đồng tháng 6, mùi rơm rạ vừa gặt, mùi rau nhút ao làng, và một thứ rau không nơi nào có, ngoài quê tôi - rau mầm mộng bông… khiến bao người thương nhớ.
Trong ký ức của những người đi “Làm đẹp những vùng đất” của Sun Group, có rất nhiều quãng đường không thể lý giải được bằng những khái niệm “công việc”, “đồng lương” hay thậm chí là “sự nghiệp”.
Chợ phiên Phìn Hồ (xã vùng cao, biên giới Phìn Hồ, huyện Nậm Pồ, tỉnh Điện Biên) được mở vào ngày Chủ nhật hằng tuần; là nơi trao đổi, mua bán hàng hóa, đồng thời cũng là nơi sinh hoạt văn hóa của cộng đồng các dân tộc trên địa bàn huyện Nậm Pồ và người dân nhiều xã thuộc các huyện Tủa Chùa, Mường Nhé (tỉnh Điện Biên).
Sớm cuối thu, theo quốc lộ 279 uốn lượn như dải lụa mềm, vắt qua những địa danh miền sơn cước: Sơn Thủy, Minh Lương, Nậm Xé (Văn Bàn, Lào Cai) lãng đãng sương mây, chúng tôi lên đến độ cao hơn 1.000m so với mực nước biển, thì bất ngờ hiện ra trước mắt một khoảng trời mênh mang, gió hun hút, gầm gào. Đó chính là “cửa gió” trên đỉnh đèo Khau Co hùng vĩ.
Khi đến di tích Đền thờ Chủ tịch Hồ Chí Minh ở TP. Trà Vinh (tỉnh Trà Vinh), rất nhiều người tự hỏi, vì sao lại có một ngôi đền thờ Bác, trong khi Bác chưa hề đặt chân đến nơi này? Đơn giản là vì, tấm lòng người dân Trà Vinh nói riêng, người dân miền Tây nói chung, luôn khắc khoải thương nhớ Người, “mong Bác nỗi mong cha”. Họ muốn lập đền, thờ phụng Bác từ nơi xa xôi, như Bác đã từng “nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà”…