2 mảnh đời cần được giúp đỡ

21/12/2021 - 05:57

 - Một người đàn ông nghèo khó nuôi mẹ già mắc bệnh xơ gan và vợ bị u não, một phụ nữ nghèo tần tảo mưu sinh nhưng không đủ tiền nuôi mẹ già và 2 con nhỏ. Đó là 2 hoàn cảnh rất khó khăn của anh Ngô Văn Lâm (huyện Chợ Mới) và chị Tô Thị Ngọc (huyện Châu Thành), rất cần sự chung tay, giúp đỡ từ cộng đồng.

Con đường bê-tông trải dài xuyên qua những rặng xoài xanh mướt dẫn chúng tôi đến thăm nhà anh Ngô Văn Lâm (46 tuổi, tại ấp Trung Bình, xã Bình Phước Xuân, huyện Chợ Mới). Bước vào nhà anh Lâm, chúng tôi nhìn thấy trên nền ván cũ là bộ bàn ghế đơn sơ, giữa nhà kê 2 chiếc giường cho 2 người bệnh. Thấy chúng tôi vào, anh Lâm đang ngồi bên giường chăm sóc cho vợ liền đứng lên để tiếp. Dáng mệt mỏi, khuôn mặt bơ phờ do những ngày tháng dài lo chăm sóc cho người bệnh hiện rõ trên khuôn mặt.

Anh Lâm và vợ

Anh Lâm chia sẻ: “Tôi và vợ Hà Thị Huệ (45 tuổi) có với nhau 2 người con gái, đứa lớn lấy chồng ở tỉnh Cà Mau, đứa nhỏ mới 13 tuổi phải nghỉ học vì gia cảnh nghèo khó. Hiện tại, tôi khó lòng lo xuể cho con, khi phải nghỉ việc ở nhà hàng ngày chăm sóc mẹ già (82 tuổi) mắc bệnh xơ gan nhiều năm. Lúc này, bụng mẹ tôi sưng to và đau, do không có tiền nên tôi xin ít thuốc nam cho mẹ uống cầm cự. Khó khăn chưa dừng ở đó khi cách đây 3 năm, vợ tôi phát bệnh u não”.

Ánh mắt thẫn thờ, anh Lâm kể tiếp: “Tháng 3-2020, tôi dốc hết tiền bạc đưa vợ lên thành phố để phẫu thuật, vậy mà kết quả tốt đẹp đã không đến. Bệnh tình ngày một nặng hơn, kiệt sức vợ tôi nằm một chỗ. Theo lời bác sĩ, bây giờ vợ tôi phải lên thành phố để xạ trị, tuy có bảo hiểm y tế nhưng chi phí thanh toán cho mỗi lần điều trị tốn 8,5 triệu đồng, với 8 lần xạ trị theo đúng phác đồ mới mong khỏi bệnh”. Chỉ tay vào những thứ còn sót lại của xưởng mộc, anh Lâm cho hay, ngày trước lúc còn khỏe, vợ chồng anh mở xưởng mộc làm tại nhà. Nhưng từ khi mẹ và vợ bệnh, những máy móc còn giá trị đều lần lượt bán hết. Hiện tại, anh Lâm mong muốn là có ai kêu gì sẽ làm nấy, để trang trải bữa ăn gia đình, dành dụm chút tiền mua thuốc giảm đau.

Đến ấp Hòa Lợi 4 (xã Vĩnh Lợi, huyện Châu Thành), theo con đường đất nhỏ dọc bờ kênh ra giữa cánh đồng, chúng tôi đến được nhà chị Tô Thị Ngọc (31 tuổi). Lúc này chị Ngọc đang đi chợ bán rau. Chị lấy chồng và sinh được 2 đứa con gái, chẳng may chồng mất sớm, chị phải gồng gánh vừa nuôi con nhỏ ăn học vừa nuôi mẹ già gần 80 tuổi. Trong căn nhà đơn sơ, chẳng có gì là tài sản đáng giá ngoài chiếc giường đôi kê giữa nhà và chiếc võng cho bà cụ ngồi ở góc xép.

Bà Châu và 2 đứa con chị Ngọc

Bà Nguyễn Thị Châu (mẹ chị Ngọc) cho biết: “Tôi già cả, không còn sức làm gì ra tiền, chỉ ở nhà phụ con gái chăm cháu ngoại. Vậy mà chẳng may cách đây 4 năm sau vụ tai nạn giao thông, 2 mắt tôi không thấy được gì nữa”. Liên lạc với chị Ngọc qua điện thoại, chúng tôi được chị chia sẻ: “Tôi có 2 con là bé Đặng Ngọc Kiều (đang học lớp 4), cháu thứ 2 là Đặng Ngọc Kiều Vy (học lớp 3). Do ảnh hưởng của dịch bệnh COVID-19, nhà trường dạy học trực tuyến. Mà thu nhập từ công việc bán rau của tôi quá ít ỏi, bữa cơm cho mẹ và tụi nhỏ còn lo không xuể thì sao đủ tiền mua điện thoại cho con. Khó khăn quá, tôi đành cho các con tạm nghỉ, giờ chỉ mong sao mau hết dịch để các con trở lại trường”.

Phó Chủ tịch UBMTTQVN xã Vĩnh Lợi Trần Trọng Trí cho chúng tôi biết thêm: “Gia đình chị Ngọc thuộc hộ nghèo ở địa phương. Mặc dù xã, ấp có san sẻ nhưng chỉ được phần nào. Rất mong có thêm sự chung tay giúp đỡ từ các nhà hảo tâm để chị Ngọc có điều kiện chăm lo các cháu tốt hơn”.

NGỌC GIANG