
Bảo Hân (bìa phải) cùng gia đình. Ảnh: AN LÂM
15 năm trước, khi Hân vừa được sinh ra, bác sĩ Bệnh viện Mắt TP. Hồ Chí Minh khuyên gia đình chuẩn bị ghép giác mạc vì đôi mắt em bị đục thủy tinh thể bẩm sinh, viêm tế bào mắt nặng. Nhà nghèo, hơn 1,5 công đất ít ỏi cũng đã bán trang trải cuộc sống nên cha mẹ Hân đành bất lực trước bệnh tình của con.
Năm nay, Hân đọc, viết được đôi chút, nhưng mọi chữ nghĩa trong trang vở đều là bóng mờ chập chờn. Thế nhưng, em vẫn mê học đến cháy lòng. Không được đến trường, Hân chỉ biết ngồi kế bên nghe chị học bài, chăm chú đọc lại từng tiếng đánh vần. “Ước mơ của em là được sáng mắt, được đi học”, Hân nói, nước mắt chảy dài trên gương mặt thanh tú nhưng đượm nét u buồn.
Những buổi chiều đi làm về, ông Nguyễn Hoàng Nghi thường lặng lẽ ngồi nhìn con kê sát gương mặt vào trang vở, nắn nót từng nét chữ run run, tim ông như bị xát muối. Ông ước gì con được nhìn thấy ánh sáng, thấy gương mặt cha mẹ. Chính những giây phút ấy trở thành sức mạnh, để ông gồng mình bươn chải, đi làm thuê, kéo cá, mong dành dụm thêm được vài đồng lo thuốc cho con. Mùa cá, ông đi kéo cá rô phi thuê, khi may mắn kiếm được vài trăm ngàn đồng, còn không thì trở về tay trắng. Từng là thợ mộc, nhưng nay sức yếu, ông chỉ làm cầm chừng. “Mỗi lần con hỏi sao người ta sáng mắt mà con lại mù? Tôi chỉ biết quay đi, nuốt nước mắt vào lòng”, ông Nghi nói, giọng nghẹn lại.
Vợ ông, bà Nguyễn Thị Hồng Nhanh đang bị suy thận, chỉ có thể ở nhà lo cơm nước, chăm 2 con bệnh. Căn nhà tình thương được địa phương hỗ trợ hơn 10 năm trước, nay xiêu vẹo nhưng vẫn là chỗ che nắng mưa duy nhất của gia đình. Con gái lớn Nguyễn Thị Ánh Huyền đang học lớp 11, Trường Trung học phổ thông An Biên. Cô học trò ngoan, hiền lành ấy lại mang trong mình căn bệnh thoát vị đĩa đệm, phải điều trị vật lý trị liệu mỗi tuần, liên tục mang đeo định hình cột sống. Có những ngày, cơn đau khiến Huyền không đứng nổi, vậy mà em vẫn cố đến lớp, vẫn mơ một ngày được học ngành y học cổ truyền để có thể chữa bệnh cho cha mẹ, cho em gái và bà con nghèo.
Gia đình ông Nghi họ thuộc diện cận nghèo của xã. Ông Nghi kể, trước đây nuôi mẹ bị tai biến đã bán hết ruộng đất. Tưởng sau bao mất mát, cuộc đời thôi thử thách, nhưng khi cưới vợ, sinh con, nỗi bất hạnh lại dồn dập kéo đến. “Tôi chỉ sợ mai này mình không còn sức, 2 đứa nhỏ sẽ sống sao giữa cuộc đời…”, ông nói trong tiếng thở dài, đôi mắt ươn ướt.
Câu chuyện của gia đình ông Nghi không chỉ là nỗi khổ của nghèo khó mà còn là nỗi bất lực của một người cha phải nhìn con chìm dần trong bóng tối. Bác sĩ cho biết, Bảo Hân có thể được ghép giác mạc với chi phí khoảng 150 triệu đồng, cơ hội duy nhất để thấy lại ánh sáng, đi học như bao đứa trẻ khác. Nhưng suốt 15 năm, số tiền ấy vẫn chỉ là ước mơ xa vời với một gia đình chật vật lo từng bữa cơm. Ông Nghi mong có phép màu từ lòng nhân ái của mọi người, giúp 2 con được khỏe mạnh, được đến lớp như bao đứa trẻ khác.
Ông Dương Minh Thắm - Bí thư Chi bộ, Trưởng ấp Xẻo Đước 3 cho biết: “Gia đình ông Nghi là hoàn cảnh đặc biệt khó khăn của ấp. Vợ chồng ông chí thú làm ăn, quanh năm làm thuê, thu nhập bấp bênh mà phải nuôi 2 con bệnh tật. Nhìn cảnh ấy, trong xóm ai cũng thương. Chính quyền địa phương, bà con cố gắng giúp đỡ nhưng khả năng có hạn. Mong các nhà hảo tâm, tổ chức gần xa cùng chung tay hỗ trợ để 2 cháu có cơ hội tiếp tục đến trường, nhất là để bé Hân được ghép giác mạc, nhìn thấy ánh sáng để sau này tự lo cho cuộc sống”.
Mọi sự giúp đỡ gia đình ông Nguyễn Hoàng Nghi, quý độc giả gửi về địa chỉ ấp Xẻo Đước 3, xã An Biên, tỉnh An Giang. Di động 0339.030.852 gặp bé Huyền, hoặc ông Nguyễn Hoàng Nghi 0764.419.211 - 0375.905.795. |
AN LÂM