Kết quả tìm kiếm cho "mẹ thức đêm may áo mới"
Kết quả 25 - 36 trong khoảng 585
Cảm giác đi trên con sông có cái tên lãng mạn ấy khó phai cho bất cứ ai, nhất là khi bất ngờ chạm gặp những ruộng lúa đang vào mùa gặt, nhuộm vàng cả con sông.
Tin Bin đi bộ đội đến vào khoảng cuối tháng mười một. Bữa đó, ông tổ trưởng dân phố tới nhà đưa cái giấy gọi đi khám nghĩa vụ quân sự, mẹ Bin hờ hững: Ờ, đi khám đi, rồi đi đâu thì đi. Mi ở nhà báo đời, tao mệt quá rồi. Ba Bin điềm tĩnh: Không chi ghê gớm đâu con. Hồi xưa, ba cũng đi bộ đội mấy năm, ngon lành.
Mùa hạ mưa nhiều như trút nước, có đợt mưa dầm kéo dài mấy ngày liền. Những sợi mưa giăng mành, thi nhau rơi xuống đất. Chúng nhảy múa, tung bọt trắng xóa khắp cả không gian trên mặt đất. Tôi liếc chiếc đồng hồ treo tường, kim ngắn đã chỉ đến số 5 rồi mà mưa vẫn không ngớt. Ngồi trong phòng làm việc nhìn ra ngoài chờ mưa ngớt để về. Ngồi ngắm mưa rơi qua ô cửa tiếng mưa rơi rả rích, đều đều khiến tôi lại nhớ về quá khứ từ thời thơ ấu. Kỷ niệm xưa lại thoáng hiện lên trước mắt.
Hội báo toàn quốc năm 2024 là dịp biểu dương, động viên những cống hiến lớn lao của các đơn vị, cá nhân, các tổ chức, doanh nghiệp có nhiều đóng tích cực vào sự nghiệp Báo chí cách mạng Việt Nam.
Cơn bão tuyết mạnh ập đến cuối tuần qua khiến 5 người trong một gia đình ở Thụy Sỹ chết cóng trong chuyến trượt tuyết; họ được phát hiện nằm gần nhau trên dãy Alps.
Tỉnh dậy với cái trán mướt mát mồ hôi, hắn đạp tung tấm mền mỏng đắp ngang bụng ra. Tiếng rè rè quen thuộc từ chiếc máy lạnh second hand đã tắt lịm từ lúc nào. Căn phòng hơn chục mét vuông như thu nhỏ lại, nóng như cái lò bát quái. Không khí trong phòng không giãn ra theo cái nóng, mà quánh lại đến khó thở.
Như lời thủ thỉ tâm tình đặc biệt, những mẫu váy mang màu sắc của hoa xuân nở rộ gửi đến quý cô những cái 'chạm' theo chuyển động của xu hướng thời đại, hoàn thiện thần thái cùng sắc vóc người phụ nữ tân thời.
Lúc còn nhỏ tôi thấy mẹ lúc nào cũng tranh thủ, tranh thủ tắm giặt, gội đầu, tranh thủ quét dọn, tranh thủ nấu, tranh thủ ăn, tranh thủ về thăm ngoại... Mỗi thứ mẹ làm một nhoáng cho xong để dành thời gian đi làm đồng, đi chợ. Mẹ bảo công việc đồng áng phải khẩn trương cho kịp thời, kịp vụ, còn chợ phải đi sớm về trưa mới mua bán được nhiều hàng. Tôi nhìn đôi gót chân khô nứt nẻ bước đi không bao giờ kịp bén lên mặt đất mà lòng tự hỏi thời gian của mẹ quý giá biết là bao.
Cuối cùng bạn bè, người thân cũng được vui mừng thấy chị hạnh phúc trong một đám cưới thật trọn vẹn. Ngay cả thời tiết dường như cũng xao xuyến mà chiều lòng người đến thế. Vừa trước đó, giữa mùa xuân mà đợt gió mùa tràn về mang theo mưa làm cái lạnh nơi miền trung du càng thêm tê tái.
Ven Quốc lộ 91 có một khu vườn khá rộng (tại thị trấn An Châu, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang), trở thành nơi lý tưởng cho đàn chim, cò hoang về trú ngụ. Năm tháng trôi qua, loài “lông vũ” quen hơi người, rồi định cư luôn nơi “đất lành” ngót nghét chục năm.
Căn phòng nhỏ trên tầng cao nhất của nhà chung cư cũ luôn đóng im ỉm. Ở đó có bà cụ già gần 80 tuổi sinh sống. Bà có nhà cửa đàng hoàng ở dưới quê nhưng đã bán căn nhà hương hỏa, đùm rúm tiền bạc theo con lên thành phố. Tưởng là được an nhàn, hưởng phúc của cháu con, nào ngờ, năm trước, năm sau anh con trai đưa mẹ lên căn phòng này ở.
Mùa xuân về, hành trình về xứ sở Đông Bắc, du thuyền trên dòng Na Hang, con người như hòa mình vào một vùng non nước hữu tình, lạc vào không gian bồng bềnh hư ảo để có những trải nghiệm đầy thi vị giữa sự giao hòa vẻ đẹp muôn màu của sắc nước, thế núi, mây trời và con người nơi đây.