Nhưng thực ra, tôi đang nhìn vào Roberto Martinez, HLV thiếu bản lĩnh đến mức gây ngạc nhiên khi ông đứng khoanh tay ở khu kỹ thuật.
Martinez dường như sợ phải loại bỏ Ronaldo, dù ông được trao toàn quyền quyết định về chuyên môn, sắp xếp nhân sự trên tuyển Bồ Đào Nha.
Một nhà cầm quân phải nhận ra, khi cầu thủ nào đó không mang lại lợi ích cho đội bóng, dù họ là ai thì cũng phải dũng cảm đưa ra quyết định.
Không ai phủ nhận sự nghiệp vĩ đại của Ronaldo. Nhưng vào đêm 1/7, cậu ta giống như đứa trẻ mang bóng xuống công viên, khi đã chán thì nhét nó vào áo len đi về nhà, không cho ai khác chơi cùng.
Đó là màn trình diễn đầy sự ích kỷ. Đáng hổ thẹn hơn khi Ronaldo sút hỏng phạt đền ở hiệp phụ, còn Bruno Fernandes chỉ đứng nhìn.
Giọt nước mắt sau quả penalty bất thành của CR7 là bằng chứng cho thấy, áp lực có thể ảnh hưởng đến cả những cầu thủ xuất chúng nhất.
Rốt cuộc, Ronaldo cũng sút 11m chính xác, góp phần cùng Diogo Costa đưa Bồ Đào Nha vào tứ kết sau loạt luân lưu.
Nhưng xét công bằng, tiền đạo Al-Nassr đang gây trở ngại cho đội bóng hơn là giúp ích. Đương nhiên, HLV Roberto Martinez chịu một phần trách nhiệm.
Ông có Goncalo Ramos, người từng ghi hat-trick vào lưới Thụy Sĩ trong chiến thắng 6-1 tại World Cup 2022, khi HLV tiền nhiệm Fernando Santos quyết định đẩy Ronaldo lên ghế dự bị.
Ông có Diogo Jota, người sở hữu hiệu suất ghi bàn ấn tượng, mới đem về quả phạt đền trước Slovenia. Ngoài ra còn Joao Felix rất khát khao thể hiện mình.
Roberto Martinez không muốn loại Ronaldo thì càng cho thấy sự yếu đuối của mình trên băng ghế huấn luyện.