Kết quả tìm kiếm cho "Cây cầu sống ảo"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1309
Không chỉ “tự mình” rèn luyện, Chủ tịch Hồ Chí Minh đòi hỏi cán bộ, đảng viên phải bền bỉ hằng ngày rèn luyện đạo đức cách mạng, như “ngọc càng mài càng sáng, vàng càng luyện càng trong”.
Một nhà địa chất tuyên bố tìm ra lời giải về địa điểm xuất hiện bên trong bức tranh Mona Lisa nổi tiếng của danh hoạ Leonardo Da Vinci. Tuy nhiên, các chuyên gia khác lại tỏ ý nghi ngờ.
Mỗi độ tháng 5 về, đặc biệt vào Ngày sinh nhật Bác Hồ (19/5), nhiều du khách và người dân tỉnh Đồng Tháp lại đến tham quan Nhà sàn Bác Hồ trong Khu di tích Nguyễn Sinh Sắc để cảm nhận và hiểu thêm về vị lãnh tụ vĩ đại, giàu lòng bác ái, nhân cách cao đẹp. Qua đó, mỗi người có thêm cơ hội học hỏi, làm cho mình trở nên tốt hơn trong cuộc sống.
Nha Trang có đầy đủ điều kiện hoàn hảo nhất để trở thành một thiên đường biển, xứng danh top địa chỉ du lịch biển không thể chối từ ở Việt Nam.
Đồng bào dân tộc thiểu số (DTTS) Chăm An Giang sinh sống tập trung chủ yếu ở huyện An Phú, Châu Phú, TX. Tân Châu. Cùng với làng Chăm Châu Phong (xã Châu Phong, TX. Tân Châu), làng Chăm Đa Phước (thị trấn Đa Phước, huyện An Phú) dần trở thành một trong những địa điểm du lịch (DL) cộng đồng nổi tiếng, thu hút du khách trong nước và quốc tế.
Từ thuở lọt lòng tôi đã được nghe câu hát ru nôi của mẹ: “Công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra...”.
Không ít người, khi đã gắn bó đời mình nhiều năm với biển đảo, dù còn nhiều thiếu thốn, thời tiết khắc nghiệt, đã lần nữa tìm cơ hội ở lại, chưa muốn về đất liền. Nếu ai có trở lại đảo Trường Sa đôi lần, vẫn có thể bắt gặp bóng dáng thân quen của những người dân, vài năm lại chuyển tới sống ở đảo mới, nhưng luôn hồn hậu cười tỏa sáng...
Quyên nằm nghe những âm thanh lọt qua khe cửa sổ, vài tiếng còi xe kêu chói gắt trong đêm. Đường vắng, những lối đi thừa thãi, tiếng còi xe giận ai mà phải réo rắt inh ỏi?
Chợ Mới (tỉnh An Giang) là huyện cù lao, đi đầu của tỉnh trong chuyển đổi cơ cấu kinh tế, là vùng sản xuất rau màu, cây ăn trái lớn nhất tỉnh, cũng là huyện đi đầu xuất khẩu xoài.
Vậy là những viên ngói cuối cùng được gỡ xuống, viên gạch không nguyên vẹn của căn nhà tường vôi lạc lõng nép mình bên những ngôi nhà cao tầng đã được mang đi. Căn nhà cấp bốn tròn 40 năm đã hoàn thành sứ mệnh của mình. Dưới cong cong mái ngói màu nâu trầm rêu phong này, chúng tôi đã lớn lên cùng hàng cột nơi hiên nhà mát rượi trong ngọn nồm nam.
Khi tôi viết những dòng này, phà Châu Giang đã trở thành quá khứ, thành kỷ niệm lưu luyến của rất nhiều người dân địa phương. Có người vẫn còn thói quen chạy ào xuống phà, rồi lại chưng hửng sực nhớ: Phà nghỉ ngơi rồi. Có người nghe lòng rào rạt, chưa quen mắt mỗi khi nhìn khung cảnh vắng lặng…
Trong guồng quay tất bật của nỗi lo “cơm áo gạo tiền” nơi phố thị, mỗi người đều cố gắng tìm cho mình góc bình yên. Dù biết ngắn ngủi, nhưng phần nào khỏa lấp khoảng trống trong tâm hồn.