Kết quả tìm kiếm cho "Cúi lạy hồn sông"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 243
Ngoài cảnh sắc thiên nhiên thơ mộng, hùng vĩ không thua kém bất cứ nơi đâu, núi Sập (thị trấn Núi Sập, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang) còn có những câu chuyện hào hùng về tiến trình mở cõi của cha ông.
Chạng vạng hôm ấy, dường như sông cũng khóc. Anh tôi đã mãi mãi ký gửi giấc mơ của mình cho dòng sông, những giấc mơ dằng dặc vô tận…
Trong cuộc sống thường ngày, không thể tránh khỏi những va chạm qua lại. Tuy nhiên, nếu biết kiềm chế bản thân, cư xử phù hợp thì vụ việc đáng tiếc khó xảy ra. Ngược lại, sự tức giận sẽ dẫn đến những thiệt hại và ân hận, thậm chí lâm cảnh tù tội.
Những ngày này, tiết trời như chảo lửa. Nắng cứ chang chang trải xuống mặt đường, hắt lên sáng loáng mặt ao, hầm hập phả xuống một dải đồng làng. Tôi đã che chắn thật kĩ trước khi lao xe ra đường nhưng cảm giác rát bỏng dưới chân, chói gắt trước mặt khiến tôi ngột ngạt, tưởng như không thở nổi. Ấy vậy mà dưới cái nắng oi ả ấy, những người nông dân quê tôi vẫn nhẫn nại, kiên trì trầm mình dưới nắng, lao động hăng say. Bóng lưng cặm cụi gieo từng luống mạ như đang chống đỡ cả giông bão đời con.
Hè là thời gian dành cho học sinh nghỉ ngơi, vui chơi, giải trí sau năm học đầy áp lực. Giờ đây, kỳ nghỉ hè bỗng trở nên “xa xỉ” đối với học sinh, do học hè chiếm gần hết thời gian.
Như bao ngôi đình thần khác ở miền Tây sông nước, đình thần Châu Phú (TP. Châu Đốc, tỉnh An Giang) mang vẻ hoài cổ, phủ đầy thăng trầm thời gian. Mỗi một không gian trong đình đều hằn sâu vết tích người xưa, chuyện đã rõ xen lẫn với chuyện chưa rõ, dệt nên bức màn hư thực…
Chỉ 4 từ ấy thôi, đã gợi lên biết bao cảm xúc, đưa "người quê năm cũ" về những miền ký ức. Nắm bắt tâm lý ấy, nhiều lễ hội bánh dân gian, bánh truyền thống được tổ chức, làm sống lại những món ăn tưởng chừng đã... “hết thời”.
Dòng sông Ngô Đồng đâm xuyên qua những ngọn núi đá vôi, tạo nên hệ thống hang xuyên thủy mát lạnh với những khối thạch nhũ kỳ lạ, kể những câu chuyện hàng triệu năm trước, khi nơi đây còn là biển cả.
Đứng sừng sững trên con đường lên nương rẫy của dân bản, cây đa di sản hơn 500 tuổi ở xã Thèn Sin, huyện Tam Đường, tỉnh Lai Châu như một nhân chứng sống, chứng kiến bao câu chuyện lịch sử, đời sống văn hóa của bản làng.
Từ thuở lọt lòng tôi đã được nghe câu hát ru nôi của mẹ: “Công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra...”.
Nó là chiếc xe đạp 'kỳ quan': cổ nghênh nghểnh cách cái sườn cong cong một đoạn thiệt là xa. 'Xe mày té xuống thì nhiễm trùng mà chết ngay đuông!' - bạn bè trêu thế.
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.