Kết quả tìm kiếm cho "bếp củi"
Kết quả 121 - 132 trong khoảng 185
Đi chợ về mua được mớ cá lòng tong, cá bống, cá sát nhỏ kho tiêu. Vừa nhìn thấy rỗ cá đang làm, mẹ bật cười: "Hôm nay ăn cá hủn hỉn à?". Lạ quá, rõ ràng những con cá tuy nhỏ ấy nhưng đều có tên gọi riêng, nhưng sao gọi là cá hủn hỉn? Tôi thắc mắc. Mẹ cầm mớ sả nhà trồng trên tay giải thích, ngày xưa người ta vẫn hay gọi các loại cá nhỏ ấy là cá hủn hỉn. Tuy nhỏ bé, quê mùa vậy mà hương vị hủn hỉn ấy là một phần ký ức đẹp của những người con xa xứ, dẫu có đi đâu cũng… nhớ về!
Mùa xuân, Vân Hồ (Sơn La) tràn ngập trong sắc hoa mận, hoa đào… tinh khôi và rực rỡ. Mùa hoa khiến vẻ đẹp của núi rừng hùng vĩ thêm phần lãng mạn, ngọt ngào. Ðó cũng là lý do khiến du khách thường chọn Sơn La làm điểm hẹn dịp trước và sau Tết Nguyên đán. Ngoài vẻ đẹp thiên nhiên, Vân Hồ còn níu lòng người bởi sự hồn hậu, ấm nồng trong bản sắc văn hóa, đời sống cộng đồng và tinh thần nỗ lực vượt khó của đồng bào các dân tộc.
Khác với bánh chưng xanh dưới xuôi, đồng bào người Tày ở Bắc Hà (Lào Cai) có một loại bánh chưng độc đáo, với gạo trộn từ than của cây núc nác, cùng một số loại gia vị đặc trưng của vùng núi. Đó chính là bánh chưng đen, thứ bánh trước kia chỉ xuất hiện vào mùa Tết, nhưng giờ đây đã khá phổ biến và trở thành món đặc sản được nhiều khách du lịch tìm mua mỗi khi đến với vùng đất này.
Khác với bánh chưng xanh dưới xuôi, đồng bào người Tày ở Bắc Hà (Lào Cai) có một loại bánh chưng độc đáo, với gạo trộn từ than của cây núc nác, cùng một số loại gia vị đặc trưng của vùng núi. Đó chính là bánh chưng đen, thứ bánh trước kia chỉ xuất hiện vào mùa Tết, nhưng giờ đây đã khá phổ biến và trở thành món đặc sản được nhiều khách du lịch tìm mua mỗi khi đến với vùng đất này.
Xuất phát từ việc người dân phải đi rừng vất vả từ sáng sớm đến tối muộn, họ phải mang theo một chút gạo để khi đói sẽ chặt ống nứa ở rừng, bỏ gạo và nước suối vào nướng lên thành cơm lam ngày nay.
“Mùa xuân ơi... Ta nghe mùa xuân hát bên kia trời....”. Vâng, có người sẽ thấy xuân về bên hiên nhà, đầu ngõ. Cũng có người thấy mùa xuân là “ánh mắt ai vừa trao”. Nhưng ai đó lại thấy “kìa trông vạt nắng, mạch xuân tràn dâng”... Thế rồi, người khác lại cho rằng, xuân về bên gian bếp Tết của mẹ với đầy ắp “thịt, mỡ, dưa, hành”. Ngẫm cũng không sai. Bởi, ở góc bếp ấy, không chỉ thoảng mùi thơm lừng của nồi thịt kho nước dừa, vị chua của dưa kiệu, hương ngọt ngào của bánh mứt mẹ làm, mà còn có cả vị của tình yêu thương, của gia đình quây quần những ngày xuân về!
“Ai tàu hủ non nước đường, cốt dừa nóng hổi hông?”, tiếng rau của chị bán hàng rong vang vọng thánh thót giữa con đường quê thu hút nhiều sự chú ý hơn. Món ăn chơi dân dã ấy coi vậy mà ngon đến làm người ta vương vấn mãi cái vị của nó. Với nhiều người, gánh tàu hủ non nước đường còn là cả một trời ký ức tuổi thơ, dẫu mộc mạc chân quê nhưng không thể nào quên…
Không cần phải sử dụng nước hoa xịt phòng, bạn hoàn toàn có thể mang đến mùi hương tươi mát tuyệt vời cho căn phòng chỉ với hai nguyên liệu dễ kiếm là táo và quế.
Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Luông nằm trải dài trên hai huyện Bá Thước và Quan Hóa của tỉnh Thanh Hóa. Nơi đây chỉ có những căn nhà sàn lợp lá cọ, những thửa ruộng bậc thang thoai thoải, những khối núi trùng điệp mỗi sớm mai vờn đùa cùng mây trắng và cơ số hang động, thác nước hoang sơ.
Nếu có dịp đến vùng Tây Bắc, bên cạnh khám phá vùng đất này thì nhất định bạn đừng quên khám phá ẩm thực Sapa đầy phong phú, thi vị nhé.
Tôi đã thấy nhiều người phụ nữ thường xuyên khoe hạnh phúc trên trang cá nhân nhưng chỉ là một cách che giấu đi những buồn tủi ấm ức mỗi ngày đang chịu đựng.
Nói như nhạc sĩ Nguyễn Thụy Kha, “Lê Thiết Cương say Kinh Phật, thích Thiền Tông và mê gốm hơn mê người tình”. Gom cả ba chữ “say - thích - mê” ấy trong một dự án mỹ thuật cầu kỳ, trau chuốt đến từng chi tiết kéo dài hơn ba năm, Kinh gốm vừa ra mắt người yêu mỹ thuật Thủ đô, với nhất quán và xuyên suốt một phong cách tối giản đã làm nên “vân tay” nghệ thuật riêng có của người nghệ sĩ đa tài.