Kết quả tìm kiếm cho "nuôi cha"
Kết quả 25 - 36 trong khoảng 1533
Khi màn đêm buông tĩnh mịch, cũng là lúc ngư phủ lầm lũi mưu sinh bằng nghề cào cá trên sông Hậu. Quanh năm, họ lấy ghe làm nhà, trăng sao làm bầu bạn, xuôi ngược đó đây theo con nước châu thổ Cửu Long.
An Giang là địa phương có điều kiện thuận lợi sản xuất lúa, cá tra, cây ăn trái, rau màu... quanh năm. Tình hình bất ổn chính trị một số khu vực, tác động của biến đổi khí hậu đang làm cho chuỗi cung ứng lương thực, thực phẩm toàn cầu bị gián đoạn, nhiều nơi thiếu hụt. Đây là cơ hội để doanh nghiệp (DN) nông, thủy sản của tỉnh tận dụng thời cơ xuất khẩu, tập trung vào sản phẩm chủ lực, sản phẩm mới có tiềm năng, lợi thế.
Từ khi mắc bệnh ung thư, cuộc sống của ông Trần Hữu Lập (68 tuổi, ngụ ấp Bình Phước, xã Bình Phước Xuân, huyện Chợ Mới) và bà Nguyễn Thị Thu Hồng (56 tuổi, ngụ ấp Trung Bình Nhì, xã Vĩnh Trạch, huyện Thoại Sơn) đối mặt với nỗi lo chi phí điều trị lâu dài. Hiện, gia đình họ đang rơi vào cảnh bế tắc, rất cần sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm.
Bệnh nhi nam 9 tuổi được đưa đến khoa Da liễu - Bệnh viện Đa khoa tỉnh Tuyên Quang khi phần đầu bị tổn thương lở loét, chảy dịch.
Từng quay quắt trong cái nghèo với nỗi lo cơm áo hàng ngày, được sự hỗ trợ, giúp đỡ của chính quyền địa phương, cùng nỗ lực bản thân, họ đã vượt qua khó khăn, cuộc sống khấm khá hơn.
Khoảng 30% cận thị ở trẻ liên quan đến yếu tố di truyền, còn lại do lối sống sinh hoạt hằng ngày.
Nó là chiếc xe đạp 'kỳ quan': cổ nghênh nghểnh cách cái sườn cong cong một đoạn thiệt là xa. 'Xe mày té xuống thì nhiễm trùng mà chết ngay đuông!' - bạn bè trêu thế.
Mỗi lần đi ra bến, các bà, các chị đều đem theo thau quần áo. Chiếc thau nhôm nào cũng đục cái lỗ, cột sợi dây, chi vậy trời? Rồi tôi cũng có câu trả lời khi lần đầu xuống bến tắm sông cùng chị Tím.
Ở tuổi xế chiều, cuộc sống của ông Dương Phước Nhan (89 tuổi), bà Huỳnh Thị Ba (83 tuổi), bà Cao Thị Xuyến (66 tuổi, ngụ xã Định Thành, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang) vẫn chưa được an nhàn. Hàng ngày, họ phải đối mặt với cảnh túng thiếu, đau bệnh không có tiền chữa trị, mọi sinh hoạt thường ngày cần có người chăm lo...
Không những là nhà chỉ huy quân sự tài năng, kiên cường, cuộc đời hoạt động cách mạng của Huỳnh Văn Nghệ còn là một cây bút tràn đầy nhiệt huyết. Ở lĩnh vực thơ ca, ông được mệnh danh là “Thi tướng rừng xanh”.
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
“Ai đã ghim vào những thân tre, bao ký ức xót xa hỡi mẹ?/ Ai đã ru ngủ những dòng sông, cùng êm ả chảy về hướng đông?” - không ít người đã từng hỏi như thế. Chiến tranh lùi vào quá khứ, một quá khứ đau thương nhưng rất đỗi tự hào của dân tộc Việt Nam. Đổi lấy tự hào ấy, biết bao người mẹ phải nén đau thương, động viên, đưa tiễn chồng, con lên đường kháng chiến.