Kết quả tìm kiếm cho "rũ bùn"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 102
Những câu chuyện giản dị, nhưng ý nghĩa sâu sắc, những việc làm bình thường lại truyền cảm hứng lớn lao. Mỗi ngày, lan tỏa càng nhiều những hành động đẹp, việc làm tử tế sẽ góp phần xây dựng cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.
Tây Bắc luôn là vùng đất mà trong hành trình phượt bụi của mỗi người đều không thể bỏ qua với những cung đường núi hiểm trở, ngoằn ngoèo.
Quỷ đỏ MU muốn tìm lại niềm vui chiến thắng, khi làm khách trên sân tân binh Southampton cũng đang phong độ trồi sụt.
Miền Tây Nam Bộ nổi tiếng là vùng đất trù phú với hệ thống sông ngòi chằng chịt, những cánh đồng lúa bát ngát, là nơi sản sinh nhiều món ăn dân dã. Điển hình như món cá lóc nướng trui, đã gắn liền với đời sống và văn hóa người dân vùng sông nước.
Ông theo về quê vợ và làm việc trên thị xã, cuối tuần mới về với vợ con. Ông không có tuổi thơ nơi đang ở và cũng ít gắn bó chốn này. Đến các đám hiếu hỷ trong xóm, ông cũng để vợ thăm viếng người ta. Dần dà ông trở nên xa với cả những người ở gần.
Rõ là tay lái xe đang giở trò sàm sỡ. Dưới mấy gốc sanh già đang đổ bóng râm, tay lái xe một tay giữ chặt ghi đông xe đạp của cô gái, một tay quờ nhanh lên ngực cô. Có lên cơn thì bước về thành phố, ở đây không có đất cho mày giở trò mèo mả gà đồng.
Hè về, sen luôn đúng hẹn, sẽ ngan ngát lá xanh, dịu dàng hoa trắng, quyến rũ hoa hồng đan xen khi nhận được tín hiệu mùa từ vũ trụ gửi tới.
Chạng vạng hôm ấy, dường như sông cũng khóc. Anh tôi đã mãi mãi ký gửi giấc mơ của mình cho dòng sông, những giấc mơ dằng dặc vô tận…
Lan ngồi tựa đầu vào bờ vai vững chãi của Hiên. Trăng đêm nay đẹp quá, ánh sáng dìu dịu từ thinh không, đi vào mặt nước sông rồi phản xạ lên đôi má trắng ngần của Lan. Đêm nay, Lan đẹp như bông hoa lê vừa trải qua cơn mưa phùn lắc rắc, như giọt sương trên đầu ngọn cỏ lúc bình minh. Hương tóc thơm bồ kết để gió cuốn đi, át cả mùi bùn non sắp điêu tàn vì con nước lớn.
Mặc dù đậm 'mùi trứng thối' khó chịu, thành phố Rotorua vẫn thu hút khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới vì vô số điểm tham quan độc đáo.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.