Ở phố núi Tri Tôn (tỉnh An Giang), hiện có nhiều homestay, quán cà phê “hòa nhập với thiên nhiên” xuất hiện, được du khách, đặc biệt là các bạn trẻ ưa chuộng. Nhưng điểm bất lợi của những điểm này là chẳng giúp khách “né” được mưa, bởi 90% không gian được bố trí ngoài trời.
Trời mưa bao nhiêu, thì cảnh vật ở núi chìm sâu vào vắng lặng bấy nhiêu.
Từng góc hoa kiểng, cây kiểng được bày trí sinh động, bỗng trở nên lắng đọng trong nhịp mưa. Lúc này, chúng điểm xuyết chút sắc màu cho đêm, cho mưa, cho tâm hồn những ai yêu thích lãng mạn, nhẹ nhàng.
Vẫn có nhiều bạn không ngại mưa, vượt hàng trăm km tìm đến phố núi, để được hòa vào không gian tĩnh mịch đặc trưng, để sống với đam mê tuổi trẻ.
Thế nên, đối diện với cơn mưa rả rích, bên ánh lửa dần tàn, một nhóm bạn trẻ tỉ tê chắp cánh cho lời ca tiếng nhạc vang vọng giữa núi rừng.
“Gặp nhiều trục trặc trong công việc, không đủ sức khỏe, tinh thần, thời gian, nhưng thấy địa điểm tổ chức đêm nhạc Auscotic quá “chill”, tôi rất muốn tham gia. Từ TP. Long Xuyên lên đến huyện Tri Tôn, tôi mắc mưa suốt chuyến đi lẫn chuyến về. Trong lúc hát, trời mưa liên tục, phần nào ảnh hưởng đến cảm xúc. Dẫu vậy, tôi nghĩ rằng đêm nhạc đã thành công, mang lại trải nghiệm khó quên cho mọi người” – Lê Tín Nhiệm chia sẻ.
Bích Dung có vóc dáng nhỏ nhắn, mà giọng hát đầy nội lực. Mới tham gia hát ở các địa điểm công cộng, bạn lại gặp cơn mưa “xuất hiện không đúng lúc”, khiến đêm nhạc vắng khách hơn thường lệ. Dung bày tỏ: “Với tôi, mọi thứ đều mới, đều đặc biệt. Mưa khiến quá trình biểu diễn không trọn vẹn, nhưng được hát là tôi vui rồi”.
Cây dù nhỏ chẳng che được bao nhiêu mưa gió, lại càng không che được đam mê âm nhạc của những bạn trẻ này. Họ thoải mái bộc lộ tài năng của mình, trong khoảng không khoáng đạt đêm khuya, giữa bốn bề núi đồi thinh lặng.
Những đêm nhạc thường được chia sẻ thông tin trước cả tuần trên mạng xã hội, phần nào tạo thêm điểm nhấn để du khách gần xa tìm về. Lỡ gặp phải mưa, họ trải qua giây phút buồn tẻ. Chính vì thế, ban nhạc càng muốn phục vụ khách. Rất ít người thưởng thức, nhưng những ai có mặt thì đều chịu nghe, chịu hát, tạo thành đêm mưa ý nghĩa cùng nhau.
Tiên chuẩn bị học lớp 12, đang sống ở thị trấn Tri Tôn, thích lui tới những địa điểm nhẹ nhàng thế này. Trước khi rời khỏi đêm nhạc, em cất giọng hát trầm khàn, hòa cùng những giọt mưa lất phất, rất hợp khung cảnh: “Sao em lại không nói, sao ta lại không nói/ Để mùa hạ trôi miên man qua từng đêm vắng/ Làm sao cho mưa thôi rơi, để mình ta thôi đơn côi…”.
Cô bạn Thùy Trang lặn lội từ tỉnh Đồng Tháp sang miền núi An Giang nghỉ dưỡng cuối tuần, chọn một homestay theo phong cách lều trại để thưởng thức không gian mới lạ.
“Trời mưa thì tận hưởng theo kiểu trời mưa, tôi không cảm thấy thất vọng gì cả. Được ăn món ngon, ở một nơi đẹp, nghe nhiều bài nhạc hay, hát bài mình thích… còn gì mà buồn” – Trang vui vẻ.
Đêm khuya, mọi âm thanh dừng lại trong màn mưa. Trước khi chìm vào giấc ngủ, mọi người viết ít dòng chữ, gửi lại cho chính mình, cho người thương, cho những ai sắp đến nơi này. Đó cũng là một cách lưu giữ ký ức rằng, một đêm mưa tháng 7, chúng tôi đã tận hưởng thanh xuân đầy thú vị, ở một góc đất trời An Giang…
VẠN LỘC