Không náo nhiệt và xôm tụ như các vùng đầu nguồn, nhưng một số tiểu vùng xả lũ ở huyện Phú Tân (tỉnh An Giang) đón nước vào đồng cũng có những trò vui tương tự. Nước tràn về mênh mông thành “biển”, in rõ mây trời, tạo nên khung cảnh yên bình.
Ngày 2 lần, dân sống dựa vào mùa nước ra đồng thăm lưới. Mấy tháng ngắn ngủi, dựa vào mẹ thiên nhiên mà nhiều hộ có thêm khoản thu nhập.
Trời chiều chuyển sáng mát mẻ, ấy là lúc các gia đình rủ nhau ra đồng tắm. Nếu ở những nơi khác, mỗi năm được thỏa thích tắm đồng 1 lần, thì các vùng đê bao khép kín, xả lũ theo chu kỳ như cù lao Phú Tân phải đợi 2 năm người dân mới tận hưởng thú vui này. Bởi vậy, ai cũng háo hức ra đồng chơi.
Theo chân người lớn, trẻ con luôn được nghe những câu chuyện “hồi xưa”, “hồi đó”, những thú vui giản dị giản dị nối tiếp hoài không hết
Hễ ra đồng là trên bờ, dưới nước luôn có “chiến lợi phẩm” mang về
Hòa mình vào làn nước mát thỏa thích rồi, thì “thăm ké” lưới đặt của ngư dân để tìm cá. Mà thành quả có khi phải căng mắt “soi” kỹ lắm mới thấy. Vậy mà vui!
Hôm nào tắm đồng là bữa ăn của gia đình được góp thêm ít rau, trái ngoài đồng, chẳng đáng là bao mà đổi lại niềm vui khôn tả.
MỸ HẠNH