Con gái gửi giấy tờ cho chủ trọ rồi mất tích, người mẹ Đắk Lắk đỏ mắt đi tìm
29/02/2024 - 19:50
Cô gái 20 tuổi gửi giấy tờ, điện thoại cho chủ trọ, sau đó mất tích một cách bí ẩn. Biết tin, mẹ của cô nghỉ việc để đi tìm con.
AA
Cô gái xinh đẹp mất tích
Trong phòng trọ nhỏ, chị Nguyễn Thị Mai (SN 1967, tạm trú quận 7, TP.HCM) mệt mỏi ngồi tựa lưng vào tường, tay cầm điện thoại không rời.
Từ lúc con gái Đỗ Song Bănk (20 tuổi) mất tích bí ẩn, chị Mai như người mất hồn, hết xách xe đi tìm lại gọi điện khắp nơi hỏi thăm.
“Tôi ly hôn chồng, một mình nuôi hai con. Hai năm trước, tôi cùng con trai và con gái rời Đắk Lắk xuống TP.HCM. Song Bănk đến TP.HCM để học nghề, còn tôi và con trai xin làm công nhân. Lúc đầu, cháu sống chung với tôi ở quận 7.
Tuy nhiên, bé học quận 1 nên đi lại khá bất tiện. Vì vậy, bé xin tôi sang quận Bình Thạnh ở trọ cùng 6-7 người khác”, chị Mai kể.
Hàng ngày, Bănk đều gọi điện trò chuyện, hỏi thăm sức khỏe, công việc của mẹ. Cuối tuần, nữ sinh này chạy xe máy sang quận 7 thăm mẹ và anh trai.
Chị Mai cho biết, con gái không hoạt bát, nhanh nhẹn. Bănk không có bạn bè thân thiết, càng không có người yêu. Cận Tết, Bănk mang laptop và chạy xe máy về cất ở phòng trọ của mẹ. Sau đó, nữ sinh quay trở lại nhà trọ ở Bình Thạnh.
Đến ngày 1/2/2024, chị Mai gọi điện, nhắn tin nhưng Bănk không phản hồi. Thấy lạ, chị vội vàng sang nhà trọ tìm con. Tại đây, chị nghe bạn chung nhà trọ nói Bănk đi đâu không rõ. Họ còn tưởng Bănk về ăn Tết cùng mẹ bên quận 7.
Trước đó, Bănk gửi ví tiền, giấy tờ tùy thân, điện thoại cho chủ nhà trọ. Nữ sinh này nhờ chủ trọ giữ tạm, vài ngày sau sẽ quay về lấy.
Khi công an phường 17, quận Bình Thạnh xuống xác minh, chủ trọ mới biết Bănk mất tích. Bạn cùng phòng cung cấp thông tin Bănk sống khá khép kín, bình thường ít nói chuyện với mọi người.
“Mặc dù, bé sống chung với nhiều người nhưng mỗi người mỗi việc, không có thời gian trò chuyện. Ai cũng nghĩ Bănk về quận 7 ở chơi với tôi, không ai nghĩ bé mất tích”, chị Mai buồn bã nói.
Tìm con trong vô vọng
Trong khi công an và chính quyền mở rộng tìm kiếm, gia đình chị Mai cũng tỏa đi khắp nơi dò hỏi thông tin. Hơn 1 tháng trôi qua, chị Mai không có thêm tin tức gì về con gái.
Thời điểm mọi người sum vầy vui Tết, chị Mai và con trai xuôi ngược tìm người thân mất tích. Nghe ở đâu phát hiện người chết, chị vội vã chạy đến nhận dạng. Thấy không phải con gái, chị vừa vui vừa buồn, không biết phải làm gì tiếp theo.
Anh của Bănk chạy ra tận Vũng Tàu, Nha Trang, Đà Lạt… để tìm em gái. Đi đến đâu, anh chỉ hỏi đúng một câu: “Ở đây có người nào tự tử không?”. Câu hỏi không may mắn của anh khiến nhiều người khó hiểu, lảng tránh.
“Mình cứ hỏi vậy thôi, chứ đâu còn cách nào khác. Phương trời vô vọng, không biết con gái tôi nơi nào”, chị Mai khóc.
Để có thời gian tìm con, chị xin nghỉ việc ở công ty. Mấy hôm trước, chị chạy qua Trung tâm hỏa táng Bình Hưng Hòa (quận Bình Tân, TP.HCM), đưa ảnh và CCCD của con gái cho nhân viên ở đây xem.
Chị nhờ họ lúc nào có người vô danh đưa đến đây hỏa thiêu thì làm ơn gọi điện cho gia đình. Nhân viên lò thiêu giải thích, sau khi công an, chính quyền thông tin trên các phương tiện đại chúng mà không có người thân đến nhận thì mới đưa thi thể vô danh hỏa táng.
Thế nên, họ khuyên chị bình tĩnh chờ đợi và hứa sẽ hỗ trợ.
Điều chị Mai lo nhất là con gái bị lừa bán ra nước ngoài. Bởi, không có lý do gì con chị bỏ đi mà không mang theo giấy tờ, tiền bạc… Nếu còn ở Việt Nam, Bănk sẽ gọi điện cho mẹ.
Dù không dám nghĩ chuyện tiêu cực, nhưng chị Mai xác định nếu chuyện xấu xảy ra thì sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Vì thế, chị không ngừng tìm kiếm, cho dù biết hành trình rất vô vọng.
Theo VietNamNet
Mọi phản ánh, ý kiến, tin, bài và hình ảnh cộng tác của độc giả có thể gửi đến Báo An Giang theo địa chỉ: