"Nước Anh thân yêu", HLV Gareth Southgate mở đầu như thế trong bức thư mà ông công khai vào đầu tháng Sáu.
Một lá thư trong đó ông đưa ra lời bảo vệ nồng nhiệt về lòng yêu nước Anh của mình, sự cam kết về cơ hội cho các cầu thủ trẻ, tầm quan trọng của việc chống lại nạn phân biệt chủng tộc và các hình thức lạm dụng trực tuyến.
HLV Southgate an ủi Saka
Một bức thư trong đó ông bảo vệ tầm quan trọng của chiến thắng nhưng cũng cần phải chấp nhận thất bại. Một lá thư báo trước.
Tất cả những gì xảy ra trong ngày Chủ nhật vừa qua đều nằm trong lá thư đó. Lòng yêu nước. Toàn bộ quốc gia hỗ trợ đội bóng. Sự cam kết của những người làm bóng đá. Khát vọng chiến thắng. Sự thất bại cuối cùng. Và nạn phân biệt chủng tộc đã bộc phát sau khi ba cầu thủ Anh sút hỏng quả phạt đền - những người mà số phận khiến họ đối mặt với những điều khủng khiếp, trong một đội bóng có nhiều sắc tộc.
Một hình ảnh về trong trận chung kết lịch sử ở Wembley sẽ còn xuất hiện rất nhiều: cái ôm thật lâu và chân thành mà Southgate cố gắng an ủi Bukayo Saka, một chàng trai 19 tuổi sinh ra ở Tây London với cha mẹ là người Nigeria - người có thể là một anh hùng nhưng một số kẻ quá khích cố gắng biến anh thành nhân vật phản diện.
Southgate không thể ngừng nói khi ôm Saka. Ông biết rất rõ những gì mình đang nói bởi vì bản thân đã trải qua chấn thương tâm lý tương tự cách đây 25 năm, cũng tại Wembley, khi ông sút hỏng quả phạt đền quyết định trong trận bán kết EURO 1996 với Đức.
Người Anh tin rằng nếu thua Đức ở vòng 1/8, họ sẽ gây ra cho chính mình một bóng ma thất bại thường trực.
Kể từ khi chiến thắng trong trận chung kết huyền thoại World Cup 1966, người Đức luôn là vấn đề tâm lý đối với các thế hệ đội tuyển Anh. Vấn đề này đã lui vào quá khứ sau trận thắng 2-0 tại Wembley.
Southgate sai lầm ở chung kết, nhưng ông có giải đấu thành công
Như thường lệ, người Anh đi từ cảm giác lo lắng đến hưng phấn quá mức. Chức vô địch châu Âu dường như là một miếng bánh đã nằm chắc trong tay họ. Da của con gấu đã được bán trước khi săn nó. Câu ngạn ngữ này hoàn toàn đúng với trường hợp của người Anh, khi họ tiến vào tứ kết EURO 2020.
Tương lai đầy hy vọng
Lợi thế được chơi trên sân nhà ở 6 trong 7 trận, việc họ dễ dàng thắng đối thủ Ukraine quá yếu tại Rome, sự nhã nhặn của các trọng tài trong trận bán kết bất ngờ căng thẳng và cân bằng với Đan Mạch..., tất cả đều thuận lợi để đưa Anh đến với vòng nguyệt quế.
Số phận như được sắp đặt trước. Bằng chứng cho điều này là bàn thắng của Luke Shaw, khi trận chung kết với Italy diễn ra chưa đầy 2 phút.
Anh thua vì chính mình
Người Italy đã bị đánh gục trong một thời gian dài trận chung kết, các cầu thủ Anh nhảy múa với Harry Kane luôn thích vẽ vời và cầm bóng mà chẳng đi đến đâu.
Tuyển Anh đã tin vào chiến thắng và phạm phải lỗi tồi tệ nhất trong bóng đá: coi thường đối thủ. Họ đã quên kết liễu Italy khi đối thủ bị thương. Bị thương, vâng, nhưng không chết. Vì Italy là Italy!
Những gì xảy ra với đội tuyển Anh thường xảy ra với mọi thứ khác. Vì Anh là một đất nước hùng mạnh, tiên tiến, thường hào phóng, tiên phong trong nhiều lĩnh vực, từ khoa học đến nghệ thuật và tư tưởng.
Đây cũng là một đất nước bồng bột, không có khả năng chấp nhận những hạn chế của mình và tự phê bình (lời của nhà báo, nhà văn Walter Oppenheimer - hiện đang sống ở London).
Sự thất vọng về thất bại hôm Chủ nhật vừa qua là vô cùng lớn, rất đau đớn.
Đặc biệt bất ngờ là trong mắt những người trung lập, Italy đã chơi tốt hơn Anh trước trận chung kết và đã vượt qua những chướng ngại vật khó khăn hơn, nhất là trận bán kết đầy cam go với Tây Ban Nha.
Anh có một thế hệ tài năng và thiên đường cách họ không xa
Nhưng, không giống như những trận thua khác trong quá khứ, và bất chấp sự lạm dụng trên Internet, Anh không thực hiện thay đổi lớn lần này.
Gareth Southgate bị giới truyền thông và người hâm mộ chỉ trích khi mắc sai lầm nghiêm trọng trong trận chung kết. Nhưng chỉ là một bộ phận nhỏ.
Sau tất cả, người Anh có thể nhìn về tương lai với sự lạc quan bởi một trong những vụ mùa tốt nhất của bóng đá xứ sương mù đang chín. Một trong những vụ mùa tốt nhất mọi thời đại của bóng đá Anh.
Thiên đường có thể chờ đợi. Trước tiên, nước Anh thân yêu của Southgate phải biết học cách chấp nhận thất bại, chấp nhận những hạn chế để tự sửa đổi. Điều ngọt ngào nhất có thể đến ở World Cup 2022, giải đấu sẽ khởi tranh sau 500 ngày nữa.
Theo KIM NGỌC (Vietnamnet)