Trước đây, chị Nga vốn có một gia đình êm ấm, dù không dư dả nhưng đủ xoay xở để nuôi con trai ăn học. Chị Nga kể: “Đó là những ngày chị cùng chồng lênh đênh cùng chiếc ghe làm nghề chở mướn trên sông. Ai kêu chở gì chở nấy, những ngày không chở hàng thì chi tiêu tiết kiệm, đợi có khách kêu chở hàng. Bi kịch bắt đầu từ lúc tôi hay mệt trong người, ăn uống, sinh hoạt đều khó chịu. Uống thuốc thông thường không hết bệnh, tôi quyết định đi khám ở bệnh viện thì mới hay mình đã bị suy thận giai đoạn cuối. Thế là bao nhiêu tiền dành dụm trước đây và ngay cả tiền công những chuyến hàng chồng kiếm được đổ dồn vào những toa thuốc chạy chữa cho tôi. Với số tiền thuốc, chi phí đi lại để lọc thận tại bệnh viện lên đến 5-6 triệu đồng/tháng, chồng tôi không kham nổi. Rồi cũng đến lúc chồng tôi lái chiếc ghe chở mướn đi biền biệt, để lại 2 mẹ con tá túc nhà người thân, tôi hụt hẫng lắm”.
Chị Nguyễn Thị Ánh Nga
Không nghề nghiệp, không nhà cửa, mang trong mình căn bệnh ngặt nghèo, chị Nga đành nương nhờ em ruột là chị Nguyễn Thị Kim Huệ. Chị Huệ thuê mặt bằng mở quán ăn gần cầu Kênh F (thuộc ấp Hòa Phú, xã Định Thành, Thoại Sơn). Thế là 2 mẹ con chị Nga về ở đó, khi khỏe chị Nga phụ giúp em làm những việc lặt vặt. Chị Huệ chia sẻ: “Bản thân tôi phải chật vật buôn bán kiếm từng đồng, không dư dả gì nhưng phải cố gắng lo cho chị và cháu. Bởi, chị bị suy thận suốt 6 năm nay, chồng bỏ đi biền biệt, lâu lắm mới ghé về thăm cho được ít tiền. Những năm trước, tháng nào tôi cũng phải lo cho chị 5-6 triệu đồng để đi lọc thận, nay nhờ địa phương lo được thẻ bảo hiểm y tế nên chi phí đã giảm. Hiện tại, mỗi tuần chị tự đi 2 lần đến Bệnh viện Đa khoa Trung tâm An Giang để lọc thận, tiền thuốc và chi phí đi lại chỉ còn vài trăm ngàn đồng”.
Chị Nga chia sẻ thêm trong nước mắt: “Những tuần nay đi viện, bệnh tình tôi ngày càng trở nặng thêm với chứng cao huyết áp diễn ra thường xuyên, lại thêm suy tim độ 3, chỉ ăn được chút ít, nước thì bao năm nay dù thèm cách mấy cũng không được uống. Đêm đến khi bị nhức mình quá tôi trăn trở mãi vẫn không ngủ được, chọn cách ngồi thì thấy đỡ đau hơn, cứ như thế tôi ngồi mòn mỏi đến lúc ngủ quên. Tôi biết căn bệnh mình không thể sống lâu nhưng bao năm nay vẫn cố gắng sống cốt để là điểm tựa cho đứa con trai đang học lớp 9. Tôi mong lắm được sự sẻ chia từ cộng đồng để được sống thêm ngày nào cho con vui thêm ngày đó”.
Mọi chia sẻ, giúp đỡ, bạn đọc có thể gửi về địa chỉ: Ban Công tác Xã hội- Từ thiện Báo An Giang (số 399B Hà Hoàng Hổ, phường Mỹ Xuyên, TP. Long Xuyên, An Giang), điện thoại: 0986.058.053. Têntài khoản: Báo An Giang, số tài khoản: 6700201006825 tại Ngân hàng Nông nghiệp & Phát triển nông thôn - Chi nhánh An Giang.
|
Bài, ảnh: NGỌC GIANG