Kết quả tìm kiếm cho "Chuyện trong nhà ngoài xóm miệt Hậu giang"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 29
Nghề đi ghe của đồng bào dân tộc thiểu số (DTTS) Chăm được xem là nét văn hóa sông nước đặc trưng miền đồng bằng châu thổ sông Cửu Long. Từ lâu, họ sử dụng chiếc ghe làm phương tiện đi lại trên sông, rạch, với các hoạt động đánh bắt thủy sản và kết nối giao thương hàng hóa rất độc đáo.
Tháng 4, nắng biên giới chan chát dội xuống những cánh đồng đang mùa thu hoạch lúa. Đất trời dù khắc nghiệt, nhưng đời sống người dân vẫn cứ hối hả với giọt mồ hôi để góp phần đổi thay miền đất đầu nguồn.
“Mẹ lớn tuổi rồi, nghỉ ngơi đi, chứ làm cực khổ vầy hoài, tụi con xót lắm! Nếu mẹ vẫn muốn kiếm thuốc nam từ thiện, khi nào rảnh, con tiếp mẹ đi sưu tầm. Mẹ đừng trồng nhiều, sức nào chịu nổi!” - ông Lê Văn Cứ (ngụ xã Thạnh Mỹ Tây, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang) buông lời can ngăn người mẹ 63 tuổi. Giữa trưa nắng, mẹ ông, bà Hồ Thị Hà vẫn miệt mài bên “kho báu” của mình: Vườn thuốc nam do chính tay bà trồng.
Được xem là nghề hạ bạc nên đời sống của dân câu lưới chẳng mấy khi khấm khá. Tuy nhiên, họ vẫn lặn lội ngày đêm để có được chén cơm ngon, manh áo ấm cho gia đình. Vì thế, cái Tết của họ dù có đơn sơ nhưng cũng ấm áp, nhẹ nhàng và phảng phất chút gì rất riêng của nghề sông nước.
Khi những cơn gió chướng se se lạnh đi qua, nàng xuân bẽn lẽn trước ngõ mang theo tia nắng ấm áp sưởi cành mai chực chờ, len lén hé nụ đón mùa xuân rộn ràng. Xuân về Tết đến, ở mỗi vùng miền trên đất nước có những phong tục, tập quán đón Tết khác nhau. Khi những cánh mai vàng e thẹn bung nụ, nở xòe lung lay trước gió dưới làn nắng ấm là Tết đã về với vùng đất miền Tây Nam Bộ. Người dân phương Nam đón Tết với nhiều phong tục, tập quán mang đậm hương sắc và đặc trưng của vùng sông nước hữu tình.
Từng một thời là “thủ phủ” của nghề đương đệm bàng, thị trấn Ba Chúc (huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang) được biết đến là nơi cung cấp các sản phẩm tỉ mỉ, chất lượng từ loài cây hoang dại này. Theo thời gian, nghề đương đệm bàng dần mai một bởi nhu cầu sử dụng của xã hội không còn nhiều như trước.
Vùng đất An Giang xưa nổi tiếng là miệt “Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp um”. Từ những bước chân đầu tiên trên vùng đất mới, người lưu dân đã sớm nhận ra đây là giang sơn của loài thú dữ, nhất là “Chúa sơn lâm”. Do đó, đã có những huyền thoại linh thiêng về loài vật này tồn tại trong dân gian, như ghi dấu một thời “Phá sơn lâm, đâm hà bá” của thế hệ cha ông.
Sáng 14-11, tại Trụ sở Chính phủ, Thủ tướng Phạm Minh Chính gặp mặt đại diện nhà giáo, cán bộ quản lý giáo dục tiêu biểu nhân dịp kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11. Cùng dự cuộc gặp mặt có Bộ trưởng Giáo dục và Đào tạo Nguyễn Kim Sơn, lãnh đạo các bộ, ngành Trung ương và 60 cán bộ, nhà giáo tiêu biểu.
Nghề lặn sông sâu ở cồn Phó Ba (xã Mỹ Hòa Hưng, TP. Long Xuyên) được lưu truyền qua bao thế hệ. Nhiều gia đình có tới hàng chục anh em chuyên sống bằng nghề hạ bạc này.
Như phần lớn người dân ở xứ đạo, sau khi con cái yên bề gia thất, ông Nguyễn Văn Tre (68 tuổi, ngụ ấp Phú Quới, xã Phú Thành, Phú Tân, An Giang) dành toàn tâm lo việc xã hội – từ thiện. Sự đóng góp tích cực của ông nói riêng, của Đội từ thiện ấp Phú Quới nói chung đã góp phần xây dựng miền quê Phú Thành ngày càng khởi sắc, xóa dần khoảng cách vùng sâu với các xã lân cận để tăng tốc phát triển.
Nói đến TX. Tân Châu (An Giang), người dân cả nước không chỉ biết đến là vùng biên giới có thương mại – dịch vụ phát triển mà nơi đây còn nổi tiếng là điểm đến du lịch (DL) kỳ thú ở miền cực Nam Tổ quốc. Đến Tân Châu, ngoài thăm làng lụa, làng lúa, làng hoa, du khách còn có dịp đến làng Chăm thưởng thức những món ăn đặc sản địa phương, tìm hiểu văn hóa lịch sử của một vùng đất, thăm “Thủ phủ” cá tra, nơi sản xuất con giống cung cấp cho cả nước, trải nghiệm DL sông nước miệt vườn và ngắm nhìn thiên nhiên kỳ thú.
Đờn ca tài tử là một loại hình nghệ thuật dân gian đặc trưng của vùng đất Nam Bộ, đã được Tổ chức Giáo dục, Khoa học và văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.