Kết quả tìm kiếm cho "Nhớ Tết xưa đói rét"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 33
Ngày Tết Nguyên đán thì giống nhau, nhưng ở mỗi vùng miền có nét đặc sắc không lẫn vào đâu được. Nói đến bánh chưng, nghĩ ngay đến miền Bắc đang vào cơn rét. Nói đến bánh tét, lại nhớ đến miền Nam đầy nắng ấm ôn hòa… Dần dần, quá trình giao thoa văn hóa ẩm thực khiến xóa nhòa khoảng cách địa lý. Bánh chưng “Nam tiến” vào bữa tiệc ngày Tết, nằm vuông vức bên những đòn bánh tét tròn vo quen thuộc.
Xuân đã về trên mọi nẻo đường của quê hương đất nước. Bức tranh nông thôn trong mùa Xuân càng thêm tươi mới, khởi sắc hơn bởi những điểm sáng trong xây dựng nông thôn mới (NTM). Những vùng quê ngày càng “thay da đổi thịt” với diện mạo mới, khang trang, tươi đẹp.
Thời gian bốn mùa trôi nhanh như gió. Mới hôm nào tôi còn ngồi trong căn nhà cũ ăn mứt gừng, uống trà thơm bên nội; mới hôm nào tôi lang bạt chốn thị thành, vẩn vơ nuối tiếc về những ngày sum vầy se nồng không khí tết; mà nay lại sắp sửa đón một mùa xuân sang. Lòng tôi lâng lâng. Cận tết nên đường phố thơ mộng hẳn, trên con xe nhỏ hằng ngày, tôi vẫn chạy đến cơ quan rồi trở về nhà, tôi thấy tim mình thênh thang. Hoa mai phương Nam đã bắt đầu bung nở. Hoa đào phương Bắc được vận chuyển vào cũng đã hé những nụ búp đầu tiên, làm quen với không khí ấm áp chứ không quá rét như miền Bắc, nhuộm hồng góc phố.
Từ lâu, tre núi Cấm (TX. Tịnh Biên) được người dân trồng lấy măng, mang lại thu nhập ổn định. Không dừng lại ở đó, bà con còn sử dụng thân tre già để vót đũa, tạo ra sản phẩm độc đáo phục vụ lữ khách khi đặt chân đến “chốn bồng lai” này.
Sương Đặng, bạn tôi ở Sài Gòn hay tâm sự với tôi rằng anh rất nhớ những ngày cuối năm, cái lạnh buốt da ở Hà Nội. Thứ cảm giác mà ở Sài Gòn không bao giờ có. Thành phố chỉ có hai mùa mưa nắng sao biết được cái lạnh xứ Bắc với gió bấc, mưa phùn, gặp nhau uống ly trà nóng, rồi cùng nhau qua quán nhậu để hưởng cái vị cay nồng rượu nếp…
Sau chuỗi ngày giá rét thì từ ngày 30 Tết đến mồng 2, tiết trời ấm dần lên, nhất là thời khắc ấm áp trước Giao thừa khiến không khí đón năm mới tại các địa phương của tỉnh Lạng Sơn trở nên sôi động.
Tết sẻ chia là dịp để mỗi nhà trường, mỗi thầy cô giáo dạy cho học sinh bài học về lòng nhân ái, cảm thông với những hoàn cảnh, số phận chưa thực sự may mắn trong cuộc sống.
Rửa xong chân vào nhà, chúng tôi đã thấy bánh chưng bóc sẵn, có cả giò nạc, giò mỡ. Nhà thầy chật nên thầy lấy đũa lần lượt xâu cho mỗi đứa một sóc bánh cùng miếng giò đứng ăn.
Ngày 24/12, lễ hội hoa tớ dày lần đầu tiên được tổ chức tại huyện Mù Cang Chải (Yên Bái) nhằm thu hút khách du lịch. Tớ dày là loài hoa thân gỗ đặc trưng của núi rừng Mù Cang Chải, mang nhiều ý nghĩa trong đời sống văn hóa tinh thần của đồng bào H’Mông nơi đây, và đang dần trở thành một sản phẩm du lịch mới.
“Hai chị em đã tát hết lượt ruộng chưa? Có kiểm tra lại bờ ruộng cẩn thận không?”. Bao năm qua, câu hỏi của mẹ tôi vẫn văng vẳng vọng về mỗi dịp chiều 30 Tết.
Người có uy tín là lực lượng quần chúng và là nòng cốt trong công tác tuyên truyền, vận động đồng bào thực hiện các chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước ở địa bàn dân cư ấp, khu phố, ngoài hệ thống chính trị ở địa phương. Đồng thời, là “cánh tay nối dài” giúp Mặt trận trong công tác tuyên truyền, vận động đồng bào các dân tộc thiểu số chấp hành tốt các chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; giữ gìn an ninh trật tự, củng cố và tăng cường khối đại đoàn kết các dân tộc; phát triển kinh tế - xã hội, giảm nghèo, xây dựng nông thôn mới, giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa các dân tộc; xây dựng hệ thống chính trị cơ sở và khối đại đoàn kết toàn dân tộc...
Một mùa xuân nữa lại về, người dân cù lao ông Hổ (xã Mỹ Hòa Hưng, TP. Long Xuyên, tỉnh An Giang) phấn khởi đón chào năm mới trong niềm vui thắng lợi. Thành tựu rõ nét nhất là diện mạo nông thôn địa phương ngày càng khởi sắc, đời sống người dân được nâng cao…