Kết quả tìm kiếm cho "lấy thêm cơm"
Kết quả 49 - 60 trong khoảng 929
Theo Tổng Biên tập Báo Nhân Dân Lê Quốc Minh, đây là một đợt thông tin quy mô, toàn diện, phong phú nhất và kéo dài nhất trên báo chí cho tới thời điểm hiện nay do những người làm báo Đảng thực hiện về Chiến thắng Điện Biên Phủ.
Trung tâm Implant Việt Nam là địa chỉ chuyên sâu về dịch vụ trồng răng Implant. Khi trồng răng Implant tại đây, khách hàng không chỉ được khôi phục răng đã mất mà còn đảm bảo tính thẩm mỹ và khả năng ăn nhai hoàn hảo. Vì thế, đây là địa chỉ ngày càng được nhiều khách hàng ưu tiên lựa chọn.
Tôi nói với Thu, xóm Củi Ðước bây giờ không còn xa xôi gì nữa. Ngày trước muốn về Củi Ðước phải đi hai chặng xe, một chặng đò dọc, một chuyến đò ngang, đi bộ thêm mấy cây số nữa mới đến. Bây giờ thì khác rồi.
Bước đầu cơ quan chức năng xác định vi khuẩn Salmonella là tác nhân gây nhiễm độc, nhiễm khuẩn cho nhiều người sau khi dùng thực phẩm tại quán cơm gà Trâm Anh.
Rau mùi là loại rau thơm được nhiều người yêu thích, nhưng không phải ai cũng có thể ăn được loại rau này.
Để tránh tình trạng vỡ, sứt của ly cốc thủy tinh trong quá trình sử dụng, có một số biện pháp bảo quản đơn giản mà bất kỳ ai cũng có thể thực hiện.
Từ xa xưa, người dân đã sử dụng nước gạo rang để chữa tiêu chảy, hạ sốt hoặc bù điện giải khi cơ thể mất nước.
Lúc được cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Lạc Quới (Bộ đội Biên phòng An Giang) nhận nuôi, Nguyễn Văn Duy Chương mới 5 - 6 tuổi. Cậu bé gầy gò, mồ côi cha mẹ, chỉ biết bám víu vào bà ngoại lớn tuổi. Sau 5 năm, cuộc sống của Chương đã đổi khác hoàn toàn, lớn lên trong sự thương yêu của những “người cha đặc biệt”.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
1. Nếu có người hỏi tôi: Ngoài cha mẹ ra, người nào mà tôi yêu thương, kính trọng và gần gũi nhất trên đời, hẳn tôi sẽ không ngần ngại trả lời ngay: Chị tư!
Lúc còn nhỏ tôi thấy mẹ lúc nào cũng tranh thủ, tranh thủ tắm giặt, gội đầu, tranh thủ quét dọn, tranh thủ nấu, tranh thủ ăn, tranh thủ về thăm ngoại... Mỗi thứ mẹ làm một nhoáng cho xong để dành thời gian đi làm đồng, đi chợ. Mẹ bảo công việc đồng áng phải khẩn trương cho kịp thời, kịp vụ, còn chợ phải đi sớm về trưa mới mua bán được nhiều hàng. Tôi nhìn đôi gót chân khô nứt nẻ bước đi không bao giờ kịp bén lên mặt đất mà lòng tự hỏi thời gian của mẹ quý giá biết là bao.
Hồi đó, khi thuốc bảo vệ thực vật chưa thịnh hành, mấy công ruộng thường có nhiều cỏ dại mọc xen lẫn với lúa. Bởi vậy, nghề mần cỏ mướn rất phổ biến ở quê.