Những tranh cãi từ khi công bố dàn diễn viên, cũng như tạo hình nhân vật trong phim trước đây không còn ai quan tâm khi tác phẩm ra rạp, theo đó là những lời trầm trồ cho một siêu phẩm thành công khác của hãng Disney.
"Aladdin" live-action vẫn giữ lại cốt truyện của bản gốc nhưng cải biên một số chi tiết để mở rộng phạm vi khán giả không chỉ bó hẹp trong độ tuổi nhi đồng. Có 3 yếu tố chính thường thấy ở một bộ phim Disney: câu chuyện thần tiên, kỹ xảo hoành tráng và những ca khúc gây sốt. "Aladdin" có đủ 3 yếu tố đó, câu chuyện có thể đã rất quen thuộc, tình tiết có thể dễ đoán nhưng khán giả vẫn bị choáng ngợp trước sự hào nhoáng lộng lẫy mà bộ phim mang lại.
Trước hết, "Aladdin" đã chiến thắng về mặt hình ảnh. Những pha trình diễn đẹp mắt, cộng hưởng thêm những ca khúc sôi động, chắc chắn album nhạc phim của "Aladdin" 2019 sẽ còn được nghe đi nghe lại nhiều lần. Tuy nhiên, ca khúc chủ đề phim "A Whole New World" lại không gây được hiệu ứng cảm xúc tốt như nó phải thế. Phần trình diễn trên phim không đủ sức mạnh khiến khán giả muốn bứt mình khám phá một "thế giới mới", không đủ biến trường đoạn chu du khắp nhân gian trên chiếc thảm bay trở nên đắt giá như bản hoạt hình.
Cảnh trong phim “Aladdin” đang chiếu tại Việt Nam. (Ảnh do nhà phát hành cung cấp)
Có lẽ khi phim công chiếu, người hồi hộp nhất chính là tài tử Will Smith trong vai Thần Đèn. Cái bóng quá lớn của Robin Williams quá cố chính là điều khiến khán giả nghi ngờ nhất trước khi đến rạp. Thần Đèn bản hoạt hình được tạo hình dựa trên khuôn mặt của diễn viên Robin Williams, dù chỉ tham gia lồng tiếng nhưng cái duyên hài của ông (thể hiện qua tiếng nói) cũng đủ sức khiến hình tượng vị thần màu xanh vui nhộn, nói như bắn súng liên thanh gây được ấn tượng sâu đậm trong lòng khán giả.
Will Smith dù không duyên bằng nhưng khả năng hoạt náo cũng không kém cạnh, khán giả có thể mất chút thời gian để quen với tạo hình mới của anh nhưng phần sau có anh chính là một trong những điểm sáng trong bộ phim không được đồng bộ từ đầu đến cuối. Nhiều chi tiết đã bị bỏ lỡ, hứa hẹn có thể đào sâu thêm đã không được triển khai hết.
"Aladdin" năm 2019 được tạo nên trên một nền tảng quá tốt, kế thừa toàn bộ kịch bản cũng như phần âm nhạc của phim gốc. Khán giả đã kỳ vọng ở nó nhiều hơn, có gì đó đặc biệt hơn, tạo được điểm nhấn trong lòng khán giả, để áp đảo cái bóng đi trước. Nhân vật công chúa Jasmine đã được trao nhiều đất diễn hơn, không còn quá thụ động theo đúng trào lưu "nữ quyền" mấy năm qua nhưng cũng không khiến bộ phim gây được hào hứng cho người xem. Nhân vật tì nữ là một sáng tạo nhưng chưa đủ. Diễn xuất vẫn là phần đáng ngại nhất của phim này, bộ ba Aladdin (Mena Massoud thủ vai) - Jasmine (Naomi Scott thủ vai) - Thần Đèn tạo nên những màn tung hứng gây cười, trở thành 3 trụ cột chính của phim. Nhưng nếu tách riêng ra từng người, ở những trường đoạn chỉ có Aladdin, khán giả dễ thấy sự lạc lõng, hụt hơi. Các diễn viên còn lại thậm chí còn mờ nhạt hơn cả những nhân vật đồ họa như con khỉ hay chiếc thảm bay.
Dẫu vậy, "Aladdin" phiên bản live-action chính là viên ngọc mới trong chuỗi thành công của những danh tác làm lại của Disney. Nối tiếp các bộ phim trước đó như "Lọ Lem" hay "Người đẹp và quái vật", hãng này đã rút ra được một công thức chung cho những bộ phim làm lại. Chỉ cần bảo đảm ít nhất nó giống 70% của bản cũ, thêm thắt những "gia vị" của đời sống đương đại như "đồng tính", "nữ quyền" thì chắc chắn đã có phim doanh thu triệu đô.
Theo HUỲNH TRỌNG KHANG (Người Lao Động)