Đặt cọc mua đất, không được giao tài sản?

18/11/2021 - 06:33

 - Một bên khẳng định đã đặt cọc 4 triệu đồng để mua mảnh đất thổ cư, chờ ngày làm thủ tục giao đất sẽ trả đủ tiền. Phía bên kia lại cho rằng không có việc chuyển nhượng quyền sử dụng đất (QSDĐ), số tiền được cho là “đặt cọc” chỉ là tiền vay mượn mà thôi. Không tìm được tiếng nói chung, đôi bên buộc phải nhờ địa phương can thiệp, giải quyết.

Vợ chồng bà Phan Thị Bạch Huệ trình bày vụ việc

Khiếu nại vụ việc đến Báo An Giang, vợ chồng bà Phan Thị Bạch Huệ (sinh năm 1964), ông Nguyễn Văn Ngo (sinh năm 1963, ngụ ấp Tân Huệ, xã Vọng Thê, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang) cho biết, năm 2012, nghe tin ông Trần Văn Quân, bà Nguyễn Thị Tý (ngụ cùng ấp) có nhu cầu bán đất thổ cư, họ đến xem và thương thảo để mua. Đất sang nhượng có chiều ngang 5m, dài 18,7m (khoảng 90m2), được cấp giấy chứng nhận (GCN) QSDĐ. Sau đó, 2 bên thống nhất giá sang nhượng 40 triệu đồng. Đến 12-8-2012, bà Tý và bà Huệ (đại diện 2 gia đình) làm tờ sang nhượng nền nhà, đặt tiền cọc 4 triệu đồng. Tuy không ấn định thời gian cụ thể, nhưng họ xác nhận chờ lúc được chuyển QSDĐ, bà Huệ giao 36 triệu đồng còn lại cho bà Tý.

“Gia đình tôi cần phần đất này làm đường bơm nước, lối đi vào đất ruộng phía sau. Nhu cầu sử dụng khá bức thiết, tôi liên tục yêu cầu phía người bán giao đất như thỏa thuận, nhưng bà Tý hứa hẹn, viện dẫn nhiều lý do và tìm cách né tránh, kéo dài. Bức xúc, gia đình tôi nhiều lần khiếu nại đến Ban nhân dân ấp Tân Huệ nhờ xem xét, giải quyết. Khi được mời làm việc, bà Tý không thừa nhận thỏa thuận sang nhượng đất, khăng khăng cho rằng số tiền đặt cọc 4 triệu đồng là tiền mượn. Trong khi đó, tờ giấy sang nhượng do chính tay bà điểm chỉ, có người làm chứng, có xác nhận của đại diện Ban nhân dân ấp Tân Huệ. Việc mua bán đã rõ ràng, nhưng vợ chồng tôi phải nhiều lần làm đơn khiếu nại, tới đây tiếp tục khởi kiện vụ việc đến tòa án, mất thời gian và tốn kém. Hiện nay, phía gia đình bà Tý rào chắn phần đất chúng tôi thỏa thuận mua, kéo theo hậu quả là tôi không có đường ra vào đất đang canh tác” - bà Phan Thị Bạch Huệ cho biết thêm.

Hỏi về sự việc, bà Nguyễn Thị Tý cho biết, gia đình bà có 182m2 đất ở nông thôn (10m x 18,2m), tọa lạc ấp Tân Hiệp C (xã Vọng Thê), được UBND huyện Thoại Sơn cấp GCNQSDĐ năm 2005. Trước đây, bà có thời gian sử dụng đất nền nhà (5m x 18,2m), sau sang nhượng lại cho gia đình em gái. Bà khẳng định mình không sang nhượng đất cho gia đình bà Phan Thị Bạch Huệ; số tiền 4 triệu đồng là bà tạm mượn của bà Huệ. Hiện nay, nếu bà Huệ muốn mua đất, em gái bà sẽ bán 1m đất chạy dài với giá 70 triệu đồng. Đối với khiếu nại của bà Huệ, bà đã trình bày đầy đủ với Ban Nhân dân ấp.

Thông tin về sự việc, Trưởng ban Nhân dân ấp Tân Huệ Triệu Hoàng Dũng cho biết, việc mua bán đất của 2 bên xảy ra đã 9 năm, không có hợp đồng sang nhượng theo quy định của pháp luật, nhưng có tờ sang nhượng nền nhà, được Ban nhân dân ấp Tân Huệ xác nhận. Nhận được khiếu nại của bà Huệ, Ban Nhân dân ấp đã mời 2 bên đến thương lượng, hòa giải, nhưng không thành. Các bên đều giữ nguyên ý kiến như trên. Do 2 bên không thống nhất, sự việc chuyển về UBND xã Vọng Thê xem xét, tiếp tục hòa giải.

TS Nguyễn Hồng Hoai (Trung tâm Tư vấn pháp luật Hội Luật gia tỉnh) cho biết, mua nhà đất bằng giấy tay dễ gặp nhiều nguy cơ, rủi ro đối với người mua, bởi phần lớn giấy tờ đều không có công chứng. Nếu người bán “lật lọng” thì người mua sẽ rơi vào thế yếu. Về sự việc cụ thể nói trên, người mua đất đã đặt cọc 4 triệu đồng nhưng người bán không thừa nhận, cho đó là số tiền mượn. Song, tờ sang nhượng nền nhà có điểm chỉ của 2 bên mua bán, có người làm chứng và xác nhận của Ban nhân dân ấp Tân Huệ là chứng cứ, cơ sở để pháp luật vào cuộc xem xét, giải quyết. Nếu hòa giải ở cơ sở không thành, đương sự được quyền khởi kiện vụ việc đến Tòa án nhân dân huyện Thoại Sơn xem xét, giải quyết theo quy định của pháp luật.

Bài, ảnh: N.R