Sáng sớm, sương mù phủ trắng khắp cành cây, bãi cỏ. Những vạt nắng cuối thu không còn vàng rực nữa mà chỉ còn là những tia sáng hắt hiu, dịu nhẹ, phai nhạt chiếu qua vòm lá. Dòng sông quê dịu dàng, êm đềm chảy về xuôi, uốn lượn ven con đê mướt xanh ken kín những hàng cỏ may tim tím, xao xác theo gió chiều man mác. Nước sông một màu lam thẫm, như những mảnh gương vỡ khi mái chèo khua động. Hơi nước bốc lên mùi nồng nồng của phù sa. Bên kia sông là bãi bồi, ngút ngàn màu xanh của ngô, khoai, chuối, đỗ. Mùa này, ngô bãi đang đóng bắp, chuối chín đẫy buồng. Triền đê gầy oằn bóng mẹ nghiêng nghiêng sớm hôm tần tảo mang đến chênh chao nỗi niềm. Cánh bãi in hình bóng cha già khắc khổ, cặm cụi với công việc đồng áng vất vả hai sương một nắng.
Chiều cuối thu, thiên nhiên yên bình, cảnh vật hiền hòa. Cánh đồng thẳng cánh cò bay, lúa vụ này đã gặt xong giờ chỉ còn trơ gốc rạ nhưng hương lúa vẫn còn quẩn quanh đâu đây, quyện với mùi bùn đất, rơm, rạ ngai ngái. Những ruộng trồng màu đã phủ kín màu xanh của rau vụ đông. Xa xa thấp thoáng là bóng cây đa xanh tốt giữa đồng. Đó là nơi trú ngụ của bầy chim chèo bẻo lắm mồm cứ toang toác sớm mai mỗi khi thấy bóng người hoặc nghe tiếng động vang lên.
Xóm vắng hắt hiu, quạnh quẽ. Mặt ao lăn tăn gợn sóng, nước trong vắt nhìn rõ những chú cá tung tăng bơi lội phía dưới, thỉnh thoảng chúng lại đớp động đám bèo xác xơ. Con chuồn chuồn đậu trên giàn mướp trổ hoa cuối mùa vàng rực rỡ. Bờ tre xào xạc theo những cơn gió heo may. Từng chiếc lá tre rụng xuống, chao lượn trên không trung rồi đáp nhẹ xuống mặt ao, nhẹ nhàng xoay tròn rồi lững lờ trôi chầm chậm trên mặt nước. Không gian làng quê thắm đượm màu sắc êm đềm, yên bình, ngọt ngào…
Đất trời vào độ cuối thu mang đến bao khắc khoải, trăn trở theo từng cơn gió heo may, theo từng hơi sương lành lạnh trong đêm sâu thăm thẳm. Trong tiết giao mùa, khiến lòng người nao nao, bâng khuâng, miên man nỗi nhớ xa xăm những gì đã qua. Ngày qua mau. Tối đến nhanh. Cuộc sống luôn vội vã trôi đi với những lo toan thường nhật, với những bước đi vội vã của cuộc đời. Chiều cuối thu, dường như đâu đó trong mỗi bước mưu sinh một ngày trên đường đời bỗng gấp gáp hơn, vội vã hơn để trở về với mái ấm gia đình bên bữa cơm tối đơn sơ. Trong không khí se lạnh, bữa cơm gia đình trở nên ấm áp lạ thường, mọi người gần gũi nhau hơn, thương yêu nhau hơn. Thấy hạnh phúc biết bao được trở về bên dáng mẹ dịu hiền nơi bếp lửa, bên những người thân yêu mà hàng ngày chúng ta dường như lãng quên vì mải miết, chìm đắm vào công việc và các mối quan hệ bên ngoài.
Thu vẫn vậy, đến và đi nhẹ nhàng, thầm lặng, để lại cảm xúc vấn vương trong tâm hồn. Những khoảnh khắc cuối thu luôn mang lại chút bâng khuâng, xao xuyến, chút luyến nhớ về những ký ức xa xăm, gợi nhớ những kỷ niệm vắng xa. Dường như, cái se lạnh cuối thu giúp tâm hồn con người trầm tĩnh hơn, những mải miết, bận rộn hàng ngày gác lại, nhường chỗ cho những suy tư và nỗi nhớ. Trong lòng trào dâng bao nỗi niềm, hoài niệm, suy cảm về quê hương, về tình yêu thương, về cuộc đời.
Bốn mùa tuần hoàn theo vòng quay của vũ trụ. Thu qua, đông tới, mùa nối mùa là chuyện tự nhiên tạo hóa đã an bài. Đất trời, cỏ cây chuyển mình với những biến đổi thời gian theo quy luật của tự nhiên. Dù vậy sao vẫn thấy trống vắng, luyến tiếc khi mỗi mùa thu qua đi. Cuộc đời trôi thật nhanh, chợt nhận ra mình và những người thân yêu không còn trẻ nữa. Thấy nuối tiếc những gì đã qua, muốn níu kéo thời gian để hi vọng và hoàn thành những công việc, dự định còn dở dang, để thêm yêu quê hương, cuộc sống và thêm trân quý những gì mình đang có.
Theo P.Đ.N (Báo Hưng Yên)