Kết quả tìm kiếm cho "điều nhỏ xíu"
Kết quả 25 - 36 trong khoảng 273
Những cánh diều mỏng manh, nhưng lại đủ khả năng kết nối, chuyển tải niềm vui cho mọi lứa tuổi, mọi nơi chốn. Không có điều kiện “thả trên đồng”, người dân phố thị chia sẻ khoảng không gian công cộng quý giá, tìm niềm vui theo cánh diều chao lượn...
Chuyên trang ẩm thực uy tín TasteAtlas mới đây đã công bố bảng xếp hạng 100 món ăn ngon nhất Đông Nam Á, trong đó ẩm thực Việt Nam có tới 16 đại diện được xướng tên.
Ngày ra đi, Bảo nói với tôi nhất định Bảo sẽ trở về chốn này. Và rồi Bảo không về. Bánh xe thời gian cứ quay mải miết. Những mùa xuân lần lượt trôi qua trong nuối tiếc, bâng khuâng, hồ nghi, nỗi buồn pha lẫn sự đợi chờ vô vọng. Bảo ngày một xa dần.
Từ đỉnh núi Tô (huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang), du khách nhìn xuống con đường bê-tông uốn lượn ngoằn ngoèo, trông như con rắn khổng lồ nằm vắt vẻo bên sườn núi. Chính nơi đây đã “rèn” những tài xế “xe ôm” trở thành “tay lái lụa” đưa rước lữ khách lên, xuống núi mưu sinh.
Lúc được cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Lạc Quới (Bộ đội Biên phòng An Giang) nhận nuôi, Nguyễn Văn Duy Chương mới 5 - 6 tuổi. Cậu bé gầy gò, mồ côi cha mẹ, chỉ biết bám víu vào bà ngoại lớn tuổi. Sau 5 năm, cuộc sống của Chương đã đổi khác hoàn toàn, lớn lên trong sự thương yêu của những “người cha đặc biệt”.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
1. Nếu có người hỏi tôi: Ngoài cha mẹ ra, người nào mà tôi yêu thương, kính trọng và gần gũi nhất trên đời, hẳn tôi sẽ không ngần ngại trả lời ngay: Chị tư!
Gà chưa gáy nhưng người dân trong xóm Bậu đã nối đuôi nhau dắt trâu ra đồng. Nằm trên ván gỗ, bé Ba đã nghe thấy ê a tiếng hò của các bà, các chị và cảm thấy trong người hứng khởi lắm. Nó đứng phắt dậy sửa soạn rồi chạy tót ra mé đầm gần nhà để hái bông súng. Bé Ba năm nay mới hai mươi, nó đẹp, dáng người đầy đặn và có đôi mắt tròn, trong như hòn bi ve. Nó thích nhất là mùa nước nổi, dù ngày thường súng vẫn nở đẹp nhưng chỉ có mùa này là rực rỡ nhất.
Đã nhiều năm trôi qua, chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành trên sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
Những ngày gần đây, tại TP Hồ Chí Minh và các tỉnh Nam Bộ trải qua những đợt nắng nóng gay gắt. Các bác sĩ cảnh báo, người dân cần đề phòng hiện tượng sốc nhiệt khi thời tiết nắng nóng.
Podcast Truyện ngắn - Tản văn được phát trên Báo An Giang online. Sau đây, mời quý vị và các bạn cùng lắng nghe tác phẩm “Mủi lòng vì những điều nhỏ xíu" của tác giả Phước Anh đăng trên Báo Nghệ An, qua giọng đọc của Thành Trung.
Những chiếc lá bàng đỏ ngoài khung cửa sổ liên tục trút xuống lòng đường sau những đợt gió. Cuối đông, những con đường vắng thưa người. Ngồi trên căn gác xép nhìn ra, thấy dãy phố dài bảng lảng sương mờ, gió thổi vào đỏ mắt người thỉnh thoảng lại dè dặt bước đi trên những cung đường tít tắp.