Kết quả tìm kiếm cho "Tết trồng cây đời đời nhớ ơn Bác Hồ"
Kết quả 37 - 48 trong khoảng 273
Năm Quý Mão sắp qua và năm Giáp Thìn sắp đến. Mỗi năm Tết đến, mỗi chúng ta đều cảm thấy mới lạ, bâng khuâng. Từ "Tết" đã gieo vào lòng mỗi người dân Việt Nam dù ở quê hương hay ở phương trời xa xứ những cảm xúc thật thiêng liêng, khó tả:
Những ngày cận Tết, lực lượng công an chính quy tại các xã, bản xa xôi của tỉnh Điện Biên vẫn gác lại việc riêng để "canh cho dân ngủ, thức cho dân vui chơi". Họ chính là những "lá chắn xanh" canh bình yên nơi phên dậu Tây Bắc...
Nắng đã lên cao. Nhìn qua camera, tôi lại thấy tấm thân gầy gò quen thuộc của ngoại lọt thỏm trên chiếc ghế gỗ xếp sát ban công nhìn ra sân xóm. Qua mấy tiềng rồ rồ của hệ thống thu âm, tôi vẫn nghe ngoại hỏi nhiều lần trong vô thức ở cái tuổi 93 quên nhiều hơn nhớ, rằng mấy đứa đã về rồi hay chưa…
Hiếu khoác thêm chiếc áo gió theo ông lên phòng thờ. Thấy ông lau đồ thờ, thằng bé thầm thì:
Dân tộc Ơ Đu là một trong 5 dân tộc ít người nhất trong cộng đồng 54 dân tộc trên cả nước, cư trú ở huyện Tương Dương, tỉnh Nghệ An.
Mỗi khi Xuân về, làng hoa giấy Thanh Tiên (xã Phú Mậu, thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên - Huế) lại tất bật vào vụ với những bông hoa rực rỡ sắc màu để phục vụ Tết Nguyên đán. Bàn tay khéo léo, nghệ thuật cùng tấm lòng trân quý nghề truyền thống của người dân nơi đây đã góp phần gìn giữ và xây dựng thương hiệu cho làng nghề có tuổi đời hơn 300 năm.
Cách đây tròn 60 năm, vào mùa Xuân Giáp Thìn năm 1964, Bác Hồ có nhiều hoạt động cách mạng mang ý nghĩa sâu sắc.
Ngày Tết Nguyên đán thì giống nhau, nhưng ở mỗi vùng miền có nét đặc sắc không lẫn vào đâu được. Nói đến bánh chưng, nghĩ ngay đến miền Bắc đang vào cơn rét. Nói đến bánh tét, lại nhớ đến miền Nam đầy nắng ấm ôn hòa… Dần dần, quá trình giao thoa văn hóa ẩm thực khiến xóa nhòa khoảng cách địa lý. Bánh chưng “Nam tiến” vào bữa tiệc ngày Tết, nằm vuông vức bên những đòn bánh tét tròn vo quen thuộc.
Thời gian bốn mùa trôi nhanh như gió. Mới hôm nào tôi còn ngồi trong căn nhà cũ ăn mứt gừng, uống trà thơm bên nội; mới hôm nào tôi lang bạt chốn thị thành, vẩn vơ nuối tiếc về những ngày sum vầy se nồng không khí tết; mà nay lại sắp sửa đón một mùa xuân sang. Lòng tôi lâng lâng. Cận tết nên đường phố thơ mộng hẳn, trên con xe nhỏ hằng ngày, tôi vẫn chạy đến cơ quan rồi trở về nhà, tôi thấy tim mình thênh thang. Hoa mai phương Nam đã bắt đầu bung nở. Hoa đào phương Bắc được vận chuyển vào cũng đã hé những nụ búp đầu tiên, làm quen với không khí ấm áp chứ không quá rét như miền Bắc, nhuộm hồng góc phố.
Suốt cả ngày hôm nay, Cường bận tối mắt tối mũi. Thư báo, bưu phẩm về chất cao như núi, cái nào cũng chuyển gấp, phát nhanh, cái nào cũng đều quan trọng cả. Cơ quan có bao nhiêu người thì huy động hết cho việc chạy chuyển thư báo, bưu phẩm. Cuối năm, người ta đi chợ, dạo phố ngắm cảnh, mua sắm hàng Tết còn cơ quan Cường thì tất bật thư báo với bưu phẩm.
'Nhiễu điều phủ lấy giá gương/Người trong một nước phải thương nhau cùng', câu ca dao ấy nhắc nhớ chúng ta về hai tiếng 'Đồng bào' thiêng liêng và gần gũi, về tình đoàn kết, tương thân, tương ái được lưu truyền qua bao thế hệ. Cũng nhờ có tinh thần đùm bọc lẫn nhau giữa người với người, đã tạo nên một tập thể đoàn kết, một xã hội đoàn kết, một dân tộc đoàn kết.
Chỉ trong nháy mắt, anh Chau Ri (40 tuổi, ngụ xã Lương Phi, huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang) leo thoăn thoắt lên tới đọt dừa cao vút mà không cần sự hỗ trợ của bất cứ công cụ nào. Nhà vườn ở núi Dài phong cho anh là “cao thủ” leo dừa trứ danh vùng Bảy Núi.