Kết quả tìm kiếm cho "chết khô xương"
Kết quả 49 - 60 trong khoảng 788
Thấm nhuần lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh “Lương y phải như từ mẫu”, đội ngũ y, bác sĩ ở Kiên Giang luôn nêu cao tinh thần y đức, không ngừng học tập để làm tốt công tác bảo vệ, chăm sóc sức khỏe nhân dân.
Người phao tin láo, đứa con gái lão lấy phải thằng chồng cờ bạc, nó đi casino thua mấy tỷ, bọn xã hội đen doạ không trả thì bắt sống, bán ra nước ngoài.
Để hiểu rõ hơn về bối cảnh bộ phim đang hot “Đào, phở và piano,” khán giả có thể xem thêm một số phim điện ảnh khác về Hà Nội thời hoa lửa, trong đó có những "bom tấn" đến nay vẫn nguyên sức hấp dẫn.
Gà chưa gáy nhưng người dân trong xóm Bậu đã nối đuôi nhau dắt trâu ra đồng. Nằm trên ván gỗ, bé Ba đã nghe thấy ê a tiếng hò của các bà, các chị và cảm thấy trong người hứng khởi lắm. Nó đứng phắt dậy sửa soạn rồi chạy tót ra mé đầm gần nhà để hái bông súng. Bé Ba năm nay mới hai mươi, nó đẹp, dáng người đầy đặn và có đôi mắt tròn, trong như hòn bi ve. Nó thích nhất là mùa nước nổi, dù ngày thường súng vẫn nở đẹp nhưng chỉ có mùa này là rực rỡ nhất.
Trạm y tế xã đìu hiu trong mưa phùn. Mưa lầy lội khiến cả một vùng quê đang háo hức không khí Tết bỗng chùng xuống. Chỉ có mấy người trồng đào đang mặc áo mưa đứng dưới bãi là có vẻ hào hứng, chốc chốc lại vang lên một tiếng cười. Kể ra, nếu trời nắng mãi thì năm nay lại “vỡ trận”, cái nghề bán không khí mùa xuân nó nhọc thế đấy…
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.
45 năm sau cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc, mảnh đất Vị Xuyên (Hà Giang) hôm nay đã thay da đổi thịt, mang theo nhiều ước vọng nơi biên cương.
Một nền văn minh vượt thời gian với đầy đủ tiện nghi như những thành phố hiện đại dần hiện ra dưới lớp tro bụi núi lửa.
99 mẩu chuyện sẽ phần nào cung cấp cho độc giả những điều lý thú, ly kỳ, hấp dẫn về Rồng - con vật huyền thoại liên quan đến những bậc đế vương trong lịch sử Việt Nam.
Năm nay vào tuổi thất thập, sống ở đất Sài Gòn kể ra cũng hơn 50 năm, cả đời đi cũng nhiều, ngó cũng lắm, ngày càng ngộ ra một điều người Sài Gòn thật may mắn được sống ở cái nơi “thiên thời, địa lợi” theo đúng nghĩa đen chứ không phải nói phóng lên. Vì điều này mà các hậu thế phải mãi mãi biết ơn và cám ơn các bậc tiền bối đã chọn nơi này để định cư, định thành, định đô ở chứ không phải nơi khác.
Theo đuổi đam mê bằng cả tâm huyết với cây xương rồng, ông Phạm Phúc Giác (60 tuổi, ngụ thị trấn Cái Dầu, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang) được mệnh danh là “Vua xương rồng” miền Tây. Hơn 40 năm qua, ông Phúc đã sưu tầm, trồng, lai tạo và nhân giống hơn 100.000 cá thể xương rồng, với hơn 2.000 giống loài khác nhau.
Trót gắn cuộc đời vào nghề thợ lặn, họ phải bôn ba với cuộc mưu sinh nơi đáy sông sâu. Dù vất vả, gian nan nhưng họ không dứt được với nghề. Phần vì gánh nặng cơm áo, phần vì chút nghĩa nhân văn trong cái nghiệp “hạ bạc” của mình.