Kết quả tìm kiếm cho "hương bưởi thơm ngon"
Kết quả 49 - 60 trong khoảng 324
Từ một "sự cố" khi sản xuất, người Trảng Bàng khám phá ra bí quyết nâng tầm giá trị của món bánh tráng dân dã trở thành đặc sản, nổi tiếng khắp xa gần và trở thành Di sản Văn hóa Phi vật thể Quốc gia.
Trong dáng chiều đang in thẫm trên mặt nước đầm Bạch Thủy, ngồi gác chân lên chiếc ghế ngựa, bắn một điếu thuốc lào váng nhà, ông Trương Xuân Đài, năm nay vừa tròn 60 tuổi, có hơn 20 năm mưu sinh trên đầm Bạch Thủy, xã Thọ Văn, huyện Tam Nông thong thả kể cho chúng tôi nghe chuyện săn giải - loài ba ba mai mềm, nặng hàng tạ của lớp cao niên trong làng ngày xưa.
Lâu không ra Hà Nội, tôi đã tự nấu bún dọc mùng, mọi người ăn đều khen ngon nhưng tôi vẫn thấy khó tìm được hương vị từng thưởng thức trong cái lạnh năm nào.
Mỗi lần tôi chạy xe ào vào quán, chị Nguyễn Ngọc Bích (sinh năm 1983, ngụ thị trấn Óc Eo, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang) lại bật cười. Không hiểu sao, lần nào tôi ghé, trời cũng mưa như trút nước. Bên tô bún nóng hổi, chúng tôi lại rủ rỉ với nhau chuyện đời, chuyện đồ ăn. Cứ thế mà đã mấy năm ròng!
Ẩm thực Đông Nam Bộ vừa quen vừa lạ, có hương vị miền Trung, miền Bắc của di dân và khẩu vị miền Tây; có món ngon của các dân tộc thiểu số, của các nước láng giềng, khu vực và cả du nhập từ nước ngoài
Bánh đồng xu phô mai Hàn Quốc mới du nhập tại TP. Long Xuyên (tỉnh An Giang) trong thời gian gần đây, được người dân tìm đến xếp hàng chờ được mua, ăn thử. Nhiều người phải đợi cả tiếng đồng hồ để mua được chiếc bánh này.
Sông Lô- con sông lịch sử mang trên mình nhiều huyền tích. Ngoài giá trị văn hoá, sông Lô còn có nhiều sản vật quý như cá Chiên, Quất, Lăng, Ngạnh, trong đó đặc biệt là cá Anh Vũ- giống cá quý, được coi như “linh vật” của dòng sông. Tương truyền cá Anh Vũ xuất hiện ở nước ta từ 2000 năm TCN. Đến khoảng thế kỷ XIV, tức đời Hùng Vương thứ 3, một ngư dân bắt được cá Anh Vũ tại khu vực sông Lô, liền mang tiến vua. Trông lạ mà ăn ngon, vua cho đây là loài cá quý hiếm. Và từ ấy, người dân bắt được cá Anh Vũ đều phải mang dâng lên vua. Trong Đại Nam Nhất Thống Chí cũng có ghi: “Cá Anh Vũ còn có tên Giả Ngư, sinh sống ở ngã ba sông Bạch Hạc. Hàng năm, cứ đến mùa rét mới có. Vị cá rất ngon mà bổ. Từ sông Bạch Hạc trở xuôi thì không có nữa”. Đặc biệt hơn, trong Dư Địa Chí, Nguyễn Trãi còn viết: “Cá Anh Vũ được dùng làm vật cúng tế thần linh…”.
Theo phong tục truyền thống của người Pà Thẻn, việc nhảy lửa nhằm truyền dạy cho con cháu đời sau cách để xua đi nỗi sợ hãi, yếu đuối, kết hợp với các bài cúng, bài chú xin sức mạnh từ thần linh.
Trong chuyến về xứ đầu nguồn An Phú (tỉnh An Giang) trong mùa nước nổi, tôi có dịp gặp lại những xâu khô treo lủng lẳng trước hiên nhà đón nắng. Đã rất lâu rồi, hình ảnh ấy mới đập vào mắt, như nhắc nhớ về ký ức của món ăn dân dã đã gắn chặt với tôi những ngày thơ ấu: Con khô cá đồng.
Với lòng yêu nghề, yêu trẻ, mong muốn trẻ em được trải nghiệm những điều bổ ích phù hợp với lứa tuổi, Nhóm Thiện nguyện Búp Sen Trắng (tập hợp những giáo viên chuyên ngành mầm non ở TP. Long Xuyên, tỉnh An Giang) đã tổ chức nhiều buổi dạy trẻ cách làm bánh trung thu, trang trí lồng đèn. Ý nghĩa hơn, học phí thu được từ các khóa học, nhóm tiếp tục mang “trung thu” đến với những trẻ em nghèo vùng sâu, vùng xa.
Với đặc điểm tự nhiên đa dạng có rừng, sông, hồ và nhiều vùng chuyên canh trồng trọt, chăn nuôi, Đồng Nai là vùng đất giàu sản vật như: đặc sản vùng núi, vùng đồng bằng cây ăn trái, vùng thủy sản nước ngọt, thủy sản nước lợ…
Những chiếc bánh ấy chẳng ở đâu bán, là “sản phẩm độc quyền”, số lượng cực kỳ ít ỏi, do từng đứa trẻ làm bằng đôi bàn tay bé xíu, vụng về. Chính vì thế, chiếc bánh rất đặc biệt, mang đến mùa Trung thu rất riêng cho trẻ và gia đình.