Kết quả tìm kiếm cho "nấu ăn ngon"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 1445
Vậy là những viên ngói cuối cùng được gỡ xuống, viên gạch không nguyên vẹn của căn nhà tường vôi lạc lõng nép mình bên những ngôi nhà cao tầng đã được mang đi. Căn nhà cấp bốn tròn 40 năm đã hoàn thành sứ mệnh của mình. Dưới cong cong mái ngói màu nâu trầm rêu phong này, chúng tôi đã lớn lên cùng hàng cột nơi hiên nhà mát rượi trong ngọn nồm nam.
Bánh canh cá Óc Eo nghe có thể lạ, nhưng lại là món ăn quen thuộc, gắn liền với tuổi thơ của nhiều người ở thị trấn Óc Eo (huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang).
Cà chua là loại thực phẩm ít mất đi chất dinh dưỡng khi chế biến nhưng những người có vấn đề về dạ dày, sỏi thận nên hạn chế ăn.
Lực lượng Hamas đã đồng ý ngừng bắn ngay trước khi Israel tiến hành cuộc tấn công cả đường không và đường bộ vào Rafah, thành phố nơi hơn 1 triệu dân thường Palestine đang nương náu.
Bây giờ muốn ăn các món ngon từ cua đồng lúc nào cũng có, chỉ cần 'ới một cái' là có thể được phục vụ tận nhà, hoặc cũng có thể tự tay mở tủ lạnh với túi cua đồng đã được xay sẵn ra mà chế biến.
Nó là chiếc xe đạp 'kỳ quan': cổ nghênh nghểnh cách cái sườn cong cong một đoạn thiệt là xa. 'Xe mày té xuống thì nhiễm trùng mà chết ngay đuông!' - bạn bè trêu thế.
Ẩm thực không chỉ là một phần đặc sắc trong văn hóa đời sống của đồng bào dân tộc thiểu số Chăm ở Châu Phong (TX. Tân Châu, tỉnh An Giang), mà còn góp sức hút để bà con nơi đây phát triển du lịch.
Mỗi lần đi ra bến, các bà, các chị đều đem theo thau quần áo. Chiếc thau nhôm nào cũng đục cái lỗ, cột sợi dây, chi vậy trời? Rồi tôi cũng có câu trả lời khi lần đầu xuống bến tắm sông cùng chị Tím.
Hồi nhỏ tôi hay thắc mắc, tại sao mỗi dịp cúng kiếng người ta đều rải gạo, muối mà không phải là thứ khác. Trong mâm cúng hễ thiếu gạo, muối là không thành lễ. Gạo là hạt ngọc trời, mấy ngàn năm nay dân ta đều dùng nó. Riêng muối thì phải lấy nước từ vùng biển có độ mặn cao rồi phơi trầy trật mới cho ra thành phẩm.
Gần 90 tuổi, ông Trần Văn Nhiệm (Phó Chủ nhiệm Câu lạc bộ truyền thống kháng chiến Thành đoàn TP. Hồ Chí Minh) vẫn hào hứng tham gia các chuyến về nguồn, dọc theo chiều dài đất nước. Đến nơi mới, gặp những người mới, ông lại một lần nữa kể về cuộc đời hoạt động cách mạng của mình. Mọi sự kiện, chi tiết chưa hề cũ, mà vẫn mới nguyên trong ký ức. Làm sao ông quên được một thời khói lửa, thời mang trên vai án tử, thời bị đày ra địa ngục trần gian: Côn Đảo!
“Ai đã ghim vào những thân tre, bao ký ức xót xa hỡi mẹ?/ Ai đã ru ngủ những dòng sông, cùng êm ả chảy về hướng đông?” - không ít người đã từng hỏi như thế. Chiến tranh lùi vào quá khứ, một quá khứ đau thương nhưng rất đỗi tự hào của dân tộc Việt Nam. Đổi lấy tự hào ấy, biết bao người mẹ phải nén đau thương, động viên, đưa tiễn chồng, con lên đường kháng chiến.
Tháng nắng, cây bằng lăng đầy hoa. Những chùm hoa tím ngập tràn trong mấy đôi mắt mênh mông, đong đầy kỷ niệm về thời xa xôi nào đó. Với nhiều người, bằng lăng là đại diện cho vẻ đẹp chân phương, là mảng đối lập rất riêng của miền Tây trong mùa khô hạn.