Kết quả tìm kiếm cho "ngổn ngang bất đồng"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 602
Hai cô con gái của ông bà đã yên bề gia thất cả rồi. Cô chị có con trai ba tuổi. Cô em có con gái đang tập nói. Đầu năm mới, hai cô cùng cho con về chúc tết ông bà. Bà nằm giữa giường, hai cháu ngồi hai bên.
Miếu Bà Chúa Xứ Núi Sam (TP. Châu Đốc, tỉnh An Giang) là di tích nổi tiếng khắp nơi, mỗi năm thu hút hàng triệu lữ khách đến tham quan, chiêm ngưỡng. Những lễ vật dâng cúng Bà được khách thập phương chuẩn bị chỉn chu bằng cả lòng thành kính. Nét văn hóa đặc sắc này đã lưu truyền hàng trăm năm trong dân gian.
Lâu lâu ghé thăm mảnh đất Tây Bắc, tôi lại được thưởng thức hương vị đậm đà của món thịt trâu lá lồm. Hương vị ấy thật nhớ mãi không thể quên...
Trong hành trình du lịch Quảng Bình, nếu bạn muốn tìm lại chút lắng đọng và bình yên trong tâm hồn, vậy thì hòn đảo này ắt hẳn là điểm đến bạn không nên bỏ qua.
Len ôm con gà vào bụng, bước thấp cao trên con đường đầy đá sỏi. Mẹ quang gánh đi phía sau. Sương sớm đùn lên hai bên con dốc, những ẩm ướt và thoáng lạnh sớm mai phủ buông trên bóng hai người lầm lũi đi về phía chợ...
Theo Travel+Leisure, với vô số khối núi đá vôi được bao phủ bởi rừng già xanh thẳm cùng làn nước xanh màu ngọc bích, vịnh Hạ Long là “điểm đến trong mơ” của các nhiếp ảnh gia và khách du lịch.
Với vẻ đẹp huyền bí, thạch nhũ lung linh và hệ thống sông ngầm, hang Chà Lòi Quảng Bình chắc chắn sẽ làm bạn đi từ những bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Trong lúc đang thi công sữa chữa hầm Chí Thạnh (tỉnh Phú Yên), khối đất đá từ trần sạt lở tràn xuống đoạn đường sắt qua hầm.
Quá khứ đau thương và hào hùng đã đi qua, biết bao mồ hôi, công sức của các thế hệ cán bộ, chiến sỹ, quân và dân Trường Sa đã đổ xuống, biến đảo đá khô cằn năm xưa trở thành Trường Sa xanh mướt.
Tháng 4, tháng 5 là thời điểm đẹp nhất để ghé thăm vùng đất 'hoa vàng trên cỏ xanh' vì tiết trời khô ráo, biển trong xanh, cát trắng, nắng vàng và những tháp xưa lộng lẫy.
Không ít người, khi đã gắn bó đời mình nhiều năm với biển đảo, dù còn nhiều thiếu thốn, thời tiết khắc nghiệt, đã lần nữa tìm cơ hội ở lại, chưa muốn về đất liền. Nếu ai có trở lại đảo Trường Sa đôi lần, vẫn có thể bắt gặp bóng dáng thân quen của những người dân, vài năm lại chuyển tới sống ở đảo mới, nhưng luôn hồn hậu cười tỏa sáng...
Khi màn đêm buông tĩnh mịch, cũng là lúc ngư phủ lầm lũi mưu sinh bằng nghề cào cá trên sông Hậu. Quanh năm, họ lấy ghe làm nhà, trăng sao làm bầu bạn, xuôi ngược đó đây theo con nước châu thổ Cửu Long.