Giữa mùa hạ đỉnh điểm như đổ lửa, có ly bình bát dầm mát lạnh là cách giải khát ngon lành. Với thế hệ 9X trở về trước, cái thuở điều kiện còn khó khăn, trái bình bát là một trong những loại trái cây ngon nhất.
Mùa hè, ở đâu có cây bình bát mọc, là ở đó thoang thoảng mùi thơm. Nó không ngào ngạt nức mũi như trái thị, mà len lén một góc ở bờ đê, người muốn ăn phải tự tìm kiếm.
Đang vào mùa của bình bát, nên cành nào cũng sai trái nhìn mắc ham. Tuy dễ kiếm, nhưng có nơi người ta phải cất công ra chợ mua mới có bình bát để ăn, tương tự như chùm ruột, cà na, trái trâm, mủ gòn...
Trái vừa chín tới có vị chua chua ngọt ngọt, trái chín mùi nứt cả vỏ lộ ra những thớ thịt vàng ươm, thơm lừng thì có vị ngọt đậm. Bình bát chín chỉ cần tách nhỏ phần thịt đem dầm đường là có ngay món ăn chơi. Siêng hơn và sang hơn, thì thêm chút sữa đặc, đá đập nhuyễn... trở thành món giải khát hảo hạng đồng quê trong những ngày hè.
Có người chê vì ăn bình bát mất công nhả hột, mỏi miệng thấy mồ! Có người lại ghiền múc hết miếng này tới miếng khác, thấy thú vị kỳ lạ, mà cuốn nhất là mùi thơm nhẹ nhàng của chúng.
Mấy năm trước, cơn sốt trà trái cây với đủ mùi vị của ổi, mãng cầu, vải, nhãn... Trái bình bát cũng góp mặt một cách mới lạ gây tò mò lẫn háo hức cho những tâm hồn hảo ăn vặt.
Ở một góc quê yên bình, ngang qua những cánh đồng, bóng xanh của cây bình bát vẫn rất quen thuộc. Trẻ con lớn lên vùng quê được người lớn cho thưởng thức đủ loại trái cây “đặc sản” dân dã, chẳng phải vì chúng miễn phí có sẵn ngoài tự nhiên… mà đâu đó, hành trình lớn lên của chúng sẽ giữ lại một phần ký ức về hương vị của quê nhà.
MỸ HẠNH