Kết quả tìm kiếm cho "Ông Dương Tấn Sâm"
Kết quả 61 - 72 trong khoảng 952
Không hiểu sao tháng Chạp nào cũng trôi nhanh đến thế! Vèo cái là mùng một Tết. Rồi ra Giêng lại đúng là ngày rộng tháng dài, đi mãi vẫn chưa hết lễ hội tháng Giêng…
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.
Sau bao năm xa quê vì cuộc sống mưu sinh, “cơm áo gạo tiền” nơi phố thị, năm nay tôi được về quê ăn Tết cùng gia đình. Theo thời gian, phong tục ăn Tết của người dân Việt Nam có nhiều thay đổi. Đặc biệt là sự khác biệt giữa Tết thành thị và Tết nông thôn.
Từ lâu, tín ngưỡng thờ mẫu ở An Giang được phổ biến từ đồng bằng đến miền núi, mang giá trị văn hóa đặc sắc lưu truyền hàng trăm năm trong cộng đồng dân cư. Nhiều nơi đã phát triển thành địa chỉ du lịch (DL) tâm linh, thu hút đông đảo du khách đến cúng viếng, chiêm ngưỡng.
Khi bắt đầu quay cuồng với công việc thường nhật, nghĩa là hết Tết. Ngóng đợi cả năm ròng, nhưng Tết chỉ đến vài hôm, nhanh chóng rời đi, để lại những dư âm bồi hồi khó tả.
Trong những ngày nghỉ Tết Nguyên đán Giáp Thìn, thời tiết trong cả nước khá đẹp, thích hợp với các hoạt động ngoài trời. Các điểm tham quan, khu vui chơi du lịch đều đông khách. Để đáp ứng nhu cầu vui chơi giải trí của người dân, các địa phương, doanh nghiệp tổ chức nhiều sự kiện hấp dẫn, làm tốt công tác tổ chức, bảo đảm an ninh trật tự tại các điểm du lịch.
Tôi được mẹ sinh ra nơi mảnh làng thoi thót lở bồi trồi sụt bên bờ sông Lam phía hữu ngạn, thuộc huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh.
“Mỗi dịp Tết đến, Xuân về, đi đảnh lễ Bà Chúa Xứ núi Sam cầu khấn cho năm mới sức khỏe, bình an, thuận lợi, công thành danh toại là việc ưu tiên hàng đầu phải làm trong những ngày đầu năm. Tiếp đó, lên đỉnh núi Sam viếng bệ Bà Chúa Xứ”.
Một trong những nhiệm vụ quan trọng mà TX. Tân Châu (tỉnh An Giang) đặt ra là xây dựng địa phương trở thành vùng động lực kinh tế, ở đó có kinh tế biên giới phát triển, hạ tầng giao thông kết nối thông suốt, nguồn nhân lực đảm bảo nhu cầu hội nhập, đời sống người dân ấm no, hạnh phúc...
Là những người đang thụ hưởng nhiều di tích lịch sử, di sản sản văn hóa độc đáo nhưng ở An Giang không phải ai cũng biết về công lao khai phá, đóng góp to lớn của tiền nhân cho vùng đất đang còn lưu giữ nhiều dấu tích.
Họ là những nông dân “chính hiệu”, nhưng không chọn cách “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” để làm ra hạt lúa nuôi sống gia đình. Bằng tư duy tiến bộ, họ quyết tâm làm du lịch (DL), trở thành những nông dân tiêu biểu, thu nhập cao, góp phần tạo việc làm cho lao động nông thôn.
Nghề đi ghe của đồng bào dân tộc thiểu số (DTTS) Chăm được xem là nét văn hóa sông nước đặc trưng miền đồng bằng châu thổ sông Cửu Long. Từ lâu, họ sử dụng chiếc ghe làm phương tiện đi lại trên sông, rạch, với các hoạt động đánh bắt thủy sản và kết nối giao thương hàng hóa rất độc đáo.