Kết quả tìm kiếm cho "Chiếc cự củi"
Kết quả 97 - 108 trong khoảng 194
Mặt tròn sẽ không còn là điểm yếu cho cô nàng mê "sống ảo" nếu bỏ túi vài mẹo chụp ảnh dưới đây.
Hồi xưa, thấy má làm bánh trang trải cuộc sống, cực khổ hết xiết, chị Khưu Thanh Kiều Em (sinh năm 1977, ngụ xã Thoại Giang, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang) không muốn theo nghề. Nhưng cuộc sống lận đận, cộng với cái tánh hay làm, 5 năm trước, rốt cuộc chị vẫn đeo mang công việc này. Theo nghề muộn, chị tạo khác biệt cho mình, bằng cách nhất quyết giữ lại tình quê trong từng chiếc bánh.
Cho rằng con trai mình vô cớ bị hành hung gây thương tích, nhưng cơ quan chức năng huyện Tri Tôn không làm rõ vụ án, vợ chồng ông Nguyễn Văn Đi, bà Kiều Thị Bé Ba (ngụ ấp An Đông, xã An Hảo, huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang) gửi đơn khiếu nại nhiều nơi, nhờ can thiệp.
Một đế chế suy tàn, mục nát và trở nên tầm thường. Trận thua Atletico một lần nữa phơi bày những hạn chế và đẩy MU rơi vào cái kết thảm hại.
Cùng cảnh nghèo khó, bơ vơ không người thân chăm sóc và đôi mắt không còn ánh sáng mà bà Nguyễn Thị Hồng (50 tuổi) và ông Trần Thanh Lâm (56 tuổi), cùng quê tỉnh Kiên Giang, đã nương tựa dìu dắt nhau qua quãng đời gian khó. Càng khó khăn hơn khi mái nhà nương náu của đôi vợ chồng mù chỉ là một chiếc ghe nhỏ, ngày ngày bồng bềnh ven con kênh thuộc ấp Tân Thạnh (xã Tân Phú, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang).
Trên phố Nguyễn Khuyến (Hà Nội) ngày nay, xưa tên là phố Sinh Từ, vẫn còn nhiều hộ gia đình bán các mặt hàng của nghề rèn với nhiều chủng loại, kích cỡ và hầu hết được chế tác bằng tay. Rong ruổi dọc con phố từng một thời luôn đỏ lửa nghề rèn, sẽ gặp cửa hiệu mang tên Sinh Tài với thương hiệu 100 năm.
Chiếc thuyền từ lâu đã gắn liền với hình ảnh người dân miền sông nước nói chung, An Giang nói riêng. Không chỉ đơn giản là phương tiện đi lại, hình ảnh chiếc thuyền còn thể hiện mong muốn của con người trong việc chinh phục thiên nhiên. Với ý nghĩa đó, cùng với niềm đam mê cây cảnh, ông Bùi Văn Oai (xã Long Điền B, huyện Chợ Mới) khéo léo tạo ra những chiếc chậu theo hình ảnh những chiếc thuyền vừa độc đáo, vừa gần gũi để phục vụ thị hiếu của người chơi kiểng.
Những ngày giáp Tết, trong khi quê nhà đang sôi động với không khí đón Xuân thì ở Pháp, cuộc sống vẫn trôi qua một cách tĩnh lặng.
Tại một số buôn làng ở Gia Lai, những khung dệt kẽo kẹt đưa mỗi ngày của các bà, các mẹ là tín hiệu của sự mong mỏi gìn giữ nét đẹp người phụ nữ Tây Nguyên.
Từ niềm đam mê, qua đôi bàn tay khéo léo, hình ảnh nhà cổ, đình, chùa... đặc trưng kiến trúc Việt Nam hay nhũng ngôi nhà sàn trên sông mang đậm phong cách miền sông nước Nam Bộ được thể hiện trông rất chân thật và đậm chất quê.
“Chợ âm phủ” hay “chợ ma” là những cái tên người ta gọi vui cho khoảnh chợ nhóm họp tự phát ở gần cầu Tha La (xã Nhơn Hưng, huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang). Cái tên gợi sự tò mò, cái thú vị của phiên chợ lúc mù trời tạo dựng nên tiếng tăm xưa nay. Khách phương xa đến rồi đi, mang về trải nghiệm mới lạ cho cuộc sống. Còn người dân vẫn cứ gắn bó với chợ, mang về miếng cơm manh áo cho chính mình.
Trồng dâu, nuôi tằm, dệt lụa tơ là một trong những nghề truyền thống lâu đời và phát triển bậc nhất của Việt Nam. Xã Phùng Xá (huyện Mỹ Đức, Hà Nội) vốn được mệnh danh là “Thủ đô dâu tằm” của miền bắc. Mang trong tim một niềm tự hào mãnh liệt, nghệ nhân Phan Thị Nhuận vẫn luôn miệt mài giữ gìn và nâng tầm nghề truyền thống của quê hương.