Kết quả tìm kiếm cho "Ngọn cờ của Ðảng"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 206
Như một giao ước với thiên nhiên, đầu hạ, sắc tím bằng lăng bao phủ khắp các cung đường. Cánh hoa mỏng manh dịu dàng, dựa vào thổ nhưỡng và phân loại, cho ra những gam màu tím đậm nhạt khác nhau. Giữa mùa nắng nóng gay gắt, nép mình dưới tán cây “mộng mơ”, ai chẳng liên tưởng đến những vần thơ lãng mạn…
Hàng loạt quốc gia đang cảnh giác cao độ trước nguy cơ khủng bố sau vụ tấn công mới đây ở Nga. Ðáng nói là, việc chia sẻ thông tin tình báo và phối hợp giữa các nước, vốn là yếu tố quan trọng quyết định thành công của cuộc chiến chống khủng bố toàn cầu, lại bị cản trở do căng thẳng địa chính trị.
Từ lâu, núi Tô (huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang) được xem là địa chỉ du lịch tâm linh có sức hút hấp dẫn đối với lữ khách. Quanh năm, đỉnh núi mây mù bao phủ, khí hậu se sắt, như chốn “tiên bồng”.
Mùa hè, đồi Tức Dụp (xã An Tức, huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang) ngập chìm trong sắc hoa rực rỡ. Nhưng để có được màu hoa yên bình hôm nay, di tích lịch sử cấp quốc gia này đã từng trải qua nhiều chặng đường cam go, khói lửa ác liệt.
Mùa hạ mưa nhiều như trút nước, có đợt mưa dầm kéo dài mấy ngày liền. Những sợi mưa giăng mành, thi nhau rơi xuống đất. Chúng nhảy múa, tung bọt trắng xóa khắp cả không gian trên mặt đất. Tôi liếc chiếc đồng hồ treo tường, kim ngắn đã chỉ đến số 5 rồi mà mưa vẫn không ngớt. Ngồi trong phòng làm việc nhìn ra ngoài chờ mưa ngớt để về. Ngồi ngắm mưa rơi qua ô cửa tiếng mưa rơi rả rích, đều đều khiến tôi lại nhớ về quá khứ từ thời thơ ấu. Kỷ niệm xưa lại thoáng hiện lên trước mắt.
Tôi nói với Thu, xóm Củi Ðước bây giờ không còn xa xôi gì nữa. Ngày trước muốn về Củi Ðước phải đi hai chặng xe, một chặng đò dọc, một chuyến đò ngang, đi bộ thêm mấy cây số nữa mới đến. Bây giờ thì khác rồi.
Ngày ra đi, Bảo nói với tôi nhất định Bảo sẽ trở về chốn này. Và rồi Bảo không về. Bánh xe thời gian cứ quay mải miết. Những mùa xuân lần lượt trôi qua trong nuối tiếc, bâng khuâng, hồ nghi, nỗi buồn pha lẫn sự đợi chờ vô vọng. Bảo ngày một xa dần.
Mùa xuân về, hành trình về xứ sở Đông Bắc, du thuyền trên dòng Na Hang, con người như hòa mình vào một vùng non nước hữu tình, lạc vào không gian bồng bềnh hư ảo để có những trải nghiệm đầy thi vị giữa sự giao hòa vẻ đẹp muôn màu của sắc nước, thế núi, mây trời và con người nơi đây.
Ông bà, cha mẹ tôi là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi từ làng ra đi. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. Ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều giống như nhau. Tôi không hòa nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật.
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.
Trời sắp tối. Bà Tám vẫn loay hoay với đống lá dong bên chậu nước đục ngầu. Hôm nay đã là hai tám Tết. Mọi năm giờ này cả nhà đang quây quần bên nồi bánh chưng sưởi ấm, cái Hiền, cái Hạnh cùng bà chơi tam cúc tẹt mũi để chờ vớt bánh.
Được mệnh danh là điểm dừng chân lý tưởng cho những ai thích tìm về với thiên nhiên - chốn bình yên, bởi sự tĩnh lặng và vẻ đẹp của núi rừng hoang sơ, Ngọa Long Sơn (núi Dài Lớn, núi Rồng nằm) là ngọn núi dài nhất của dãy Thất Sơn, nơi lưu giữ những chiến tích hào hùng của quân và dân miền biên giới Tây Nam của Tổ quốc. Dù qua bao năm tháng nhưng những dấu tích ấy vẫn luôn đọng lại trong trí nhớ của bao người khi về với chốn này.