Kết quả tìm kiếm cho "nhìn là ứa nước miếng"
Kết quả 25 - 36 trong khoảng 74
Đến với TP. Châu Đốc (tỉnh An Giang) là đến với thủ phủ mắm. Nơi đây là “thiên đường” dành cho người sành ăn mắm. Mắm được bày bán khắp nơi, đủ chủng loại, giá cả, với số lượng “bao nhiêu cũng có”...
Hang Câu ở xã An Hải, huyện đảo Lý Sơn nằm dưới chân núi Thới Lới, tiếp liền với chùa Hang, kéo dài về phía Đông theo mé biển. Giống như chùa Hang, hang Câu hình thành do nước biển ăn vào chân núi Thới Lới trong thời kỳ biển tiến, cách chúng ta chừng 4.500 năm, vào kỷ Holocene (Holocene epoch).
Mùa nào thức nấy, đã đến lúc 5 món đặc sản này của Hà Nội được dịp lên ngôi rồi đây.
Đến hẹn lại lên, khi tiết trời chuyển sang hè, mấy cơn mưa đầu mùa ghé qua, ấy là lúc những trái trâm chín rộ. Mùa trâm còn được nhớ đến qua bài đồng dao quen thuộc: “Trời mưa lâm râm. Cây trâm có trái. Con gái có duyên…” văng vẳng suốt thời thơ ấu của rất nhiều người.
Lẫn trong cái nắng chan chát tháng 3 là những tán ô môi đang "thắp lửa" trên cây. Xuất thân từ dân dã nhưng ô môi lại mang vẻ đẹp thanh tao, đánh thức cảm xúc nhiều người khi nhìn thấy sắc hồng phơn phớt in sâu trong những đôi mắt hạ.
Trên phố Nguyễn Khuyến (Hà Nội) ngày nay, xưa tên là phố Sinh Từ, vẫn còn nhiều hộ gia đình bán các mặt hàng của nghề rèn với nhiều chủng loại, kích cỡ và hầu hết được chế tác bằng tay. Rong ruổi dọc con phố từng một thời luôn đỏ lửa nghề rèn, sẽ gặp cửa hiệu mang tên Sinh Tài với thương hiệu 100 năm.
Trước giao thừa chừng 10 phút bao giờ bố mẹ tôi cũng đánh thức cả lũ dậy. Mặc dù đang ngủ dở bị đánh thức nhưng chẳng đứa nào ỉ ôi.
Vào những ngày giáp Tết khoảng sân chung đó ồn ào và nhộn nhịp suốt từ sớm đến tận đêm khuya. Chỗ này vo gạo chỗ kia đãi đỗ. Rồi chuyện trò, rồi tranh cãi, rồi trêu chọc... đúng là vui như Tết.
Xưa, người miền Bắc, nhất là người Hà Nội, ưa dùng các loài hoa có hương để dâng cúng lên thánh thần, tổ tiên; hoặc để trong phòng khách, khiến căn phòng được "ướp" mùi hương thanh nhẹ. Không mấy ai không có kỷ niệm về bà, về mẹ cùng những loài "hoa tâm linh". Những tưởng có những lúc, cái lề lối sinh hoạt ấy phôi pha. Nhưng giờ, có những bạn trẻ tiếp tục gìn giữ "hương ký ức", và tái sinh thành những tác phẩm hoa tinh tế, để nối lại một nét đẹp sinh hoạt xưa.
Đã gần hết tháng tám, chuẩn bị vào năm học rồi mà tình hình dịch bệnh còn chưa có dấu hiệu giảm xuống.
Họ yêu màn bụi trắng như sương, yêu từng nhịp đục đẽo thả hồn vào đá, yêu luôn cả những thời khắc “tô son điểm phấn” cho sản phẩm. Không yêu sao được, khi nghề thấm vào máu, vào tim từ thuở nhỏ, trở thành nguồn thu nhập chính khi trưởng thành. Đằng sau giá trị kinh tế, họ muốn tìm kiếm sự an yên của làng nghề mấy mươi năm. Tôi muốn kể về câu chuyện của vợ chồng anh Nguyễn Ngọc Sĩ (ngụ ấp Tây Sơn, thị trấn Núi Sập, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang).
Cơm tấm Sài Gòn, cơm gà Hội An hay cơm hến Huế... là những món cơm ngon độc đáo thực khách khó thể bỏ qua.