“Mẹ ơi, hãy yên lòng!”

06/03/2018 - 01:15

 - Một mùa tòng quân nữa qua đi, tiếng trống dồn dã như từng hồi trống trận, tiếp thêm khí thế rạo rực, nâng bước chân những tân binh vững vàng theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc. Nhiều người bà, người mẹ lần đầu tiễn cháu, con đi, dù cố kiềm nén nhưng đôi mắt vẫn đỏ hoe. Trong cái nắm tay bịn rịn, ánh lên những cái nhìn lưu luyến nhưng lại đầy mạnh mẽ và dứt khoát: “Nhanh thôi mà, mẹ đừng lo, đi rồi con lại về!”.

Sáng 3-3, đồng loạt 11 huyện, thị xã, thành phố trên địa bàn tỉnh long trọng làm lễ đưa thanh niên (TN) lên đường nhập ngũ.

Theo Hội đồng Nghĩa vụ Quân sự (NVQS) tỉnh, năm 2018, An Giang có trên 1.300 TN trúng tuyển, tham gia NVQS, công tác tuyển chọn, gọi công dân nhập ngũ đảm bảo đúng Luật NVQS, tỷ lệ TN có trình độ chuyên môn kỹ thuật tình nguyện tham gia NVQS ngày càng nhiều.

Năm nay, lễ giao - nhận quân huyện Thoại Sơn được truyền hình trực tiếp trên sóng Đài Phát thanh - Truyền hình An Giang, mọi công tác chuẩn bị trước, trong và sau buổi lễ tòng quân được chuẩn bị kỹ lưỡng, trang nghiêm.

Thoại Sơn có 129 TN trúng tuyển NVQS, trong đó lĩnh vực quốc phòng là 115 và công an là 14 TN. Trong giây phút tiễn đưa những tân binh ưu tú ấy, người thân, bạn bè ai nấy đều chung cảm giác bịn rịn.

Trong hơi sương còn phảng phất của buổi sớm mai, ống kính chúng tôi cứ liên tục bắt gặp những cái ôm trìu mến, những lần kề tai nói khẽ của người ở lại dành cho người đi.

Gần 1 giờ diễn ra buổi lễ, mọi thứ rất trang nghiêm, hừng hực quyết tâm lên đường của những TN mới khoác lên mình màu áo lính. “Sức nóng” ấy cứ tăng dần khi bài Quốc ca Việt Nam hùng hồn được cất lên và “bùng cháy” khi ngọn lửa trại truyền thống được thắp lên.

Bí thư Huyện đoàn Thoại Sơn Nguyễn Thị Ngọc Hà thay lời 129 tân binh, cất vang: “Hòa trong không khí hân hoan của ngày hội tòng quân, TN huyện Thoại Sơn sẵn sàng tiếp nối truyền thống vẻ vang của cha ông. Môi trường quân đội và công an là điều kiện tốt để TN học tập, rèn luyện, trau dồi năng lực, hành động cách mạng.

Các bạn hãy nêu cao truyền thống anh hùng trong chiến đấu, sáng tạo trong xây dựng của người dân Thoại Sơn, dù ở bất cứ đâu hay bất kỳ hoàn cảnh nào để hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.

Tuy không lên đường cùng các bạn nhưng chúng tôi sẽ luôn là hậu phương vững chắc, ra sức thi đua sản xuất để TN luôn xứng đáng là “rường cột” nước nhà”.

 Rồi cũng đến lúc tên từng tân binh được xướng lên xe, giữa lúc ấy, nhiều cái tay như được xiết chặt hơn.

Và, những chiếc khăn đội đầu của bà hay từng vạt áo của mẹ đã thay thế khăn tay, lau đi giọt nước mắt nóng hổi, lăn nhẹ trên má những người phụ nữ ấy. Đó là giọt nước mắt của sự bùi ngùi cho những ngày tháng nhớ thương.

Có nhiều cái ôm đã không nói nên lời nhưng sâu thẳm trong đó là sự nhắn nhủ các anh hãy vững tin, cố gắng phấn đấu hoàn thành nghĩa vụ thiêng liêng. “Mẹ ơi, con đi đây, đừng lo gì cả, con ổn mà” - trong dòng người tiễn đưa, ồn ào những bước chân, tôi xúc động đến lạ khi nghe giọng của nhiều tân binh đang an ủi mẹ mình.

“Với màu áo lính đang mang, tôi thấy mình rất hạnh phúc. Tôi sẽ nỗ lực, phấn đấu học tập, rèn luyện với quyết tâm cao nhất để hoàn thành nghĩa vụ, xứng đáng với sự kỳ vọng của gia đình và chính quyền địa phương” - tân binh Nguyễn Tường Di (sinh năm 1995, ngụ xã Mỹ Phú Đông, Thoại Sơn) khẳng định.

“Vậy là, ngày con tôi lên đường nhập ngũ cũng đến. Từ Tết đến giờ, tôi và cha nó cứ đếm từng ngày. Mỗi khi nghĩ đến cảnh này, vợ chồng tôi cứ sụt sùi, cố giấu đi tiếng khóc vì sợ con chùn bước.

Thằng bé ở nhà ngoan lắm! Gia đình khó khăn nên nó rất chăm làm, phụ tiếp cha nhiều việc. Lúc này, tôi chỉ biết động viên con vững tâm, làm hết sức để hoàn thành nhiệm vụ” - chị Nguyễn Thị Em (sinh năm 1974, ngụ ấp trung bình, xã Thoại Giang, Thoại Sơn) nghẹn nghào.

Chung sự bồi hồi lúc chia tay con, chị Thái Thị Diễm Phương (sinh năm 1980, ngụ xã Vĩnh Chánh, Thoại Sơn), đôi chân không ngừng chạy theo chiếc xe có bóng con đang dần lăn bánh mà ánh mắt không rời.

Chị Phương ngậm ngùi: “Đang học lớp 12, khi có lệnh nhập ngũ là không chần chừ, xin tôi đi với thái độ rất cương quyết. Lúc đầu, tôi khuyên con suy nghĩ kỹ. Song, nó quyết tâm quá, tôi tôn trọng quyết định ấy vì đây là nhiệm vụ với quê hương, đất nước. Hy vọng, trong môi trường quân ngũ, con tôi sẽ được rèn luyện và trưởng thành hơn”.

Chiếc xe đưa tân binh xa dần để lại sau lưng cả khoảng trời yêu thương. Tin rằng, những bàn tay xiết chặt, từng cái ôm thắm thiết hay sự bịn rịn không muốn rời sẽ là động lực để TN yên tâm lên đường vì nhiệm vụ bảo vệ quê hương, đất nước.

“Mẹ ơi, hãy yên lòng!”

“Mẹ ơi, hãy yên lòng!”

Những người mẹ bịn rịn, không nỡ xa con

“Mẹ ơi, hãy yên lòng!”

Tân binh lên đường vì Tổ quốc thân yêu

Bài, ảnh: PHƯƠNG LAN