Quà quê lên phố

29/04/2018 - 15:34

Bây giờ đi công tác đến một thành phố nào đó, có ý định ghé thăm bạn cũ lâu ngày không gặp, ngại nhất là chọn quà gì cho... vừa túi tiền!

Ảnh minh họa: TNO

Thời mang đường phèn đường phổi (các loại đặc sản của Quảng Ngãi quê tôi) làm quà cho người thân ở thành phố đã thành dĩ vãng, giờ mà tặng ba thứ ấy có khi còn bị rầy (la) cũng không chừng. Vì vậy, tôi đã nhiều lần gặp khó khi phải đứng trước sự lựa chọn mỗi lúc đi xa và có ý định ghé thăm và tặng quà một người bạn “lâu ngày không gặp” nào đó.

Những lúc bí rị như vậy, phụ nữ thường tỏ ra thông minh hơn cánh đàn ông. “Tặng cho anh ấy ký tỏi mồ côi đi anh”, vợ tôi nhẹ nhàng đề xuất. Tôi vỡ ra bằng một tiếng “ồ”, và cũng rất nhẹ nhàng như đề xuất của vợ, bằng cái gật đầu không lăn tăn suy nghĩ. Tỏi thì có gì mà phải suy nghĩ cho đau đầu chứ! Thứ nhất là “vừa túi tiền”, cao nhất chỉ 100.000 đồng/kg là cùng, thứ hai là nó không như nước mắm để có thể chảy đổ tè le trong túi nếu mình vô ý, thứ ba là khỏi phải “săn lùng” đâu xa cho mất công mà ngay tại đại lý trước nhà!

Ngoài Hà Nội xài toàn “tỏi Tàu” vừa to vừa cay xé lưỡi, mình mang tỏi Lý Sơn vừa be bé xinh xinh lại thơm và không quá cay, hẳn người nhận quà sẽ thích. Sau khi tự “lý sự” về tính ưu việt của món quà, tôi “duyệt” luôn: “Mẹ mày ra cô Thanh (cô bán tỏi trước nhà) lấy cho ba 5 kg nha”. Khi nghe đề xuất những 5 kg, vợ tôi có một thoáng giật thột nhưng rồi cô ấy cũng “chấp hành” ngay vì chính cô ấy đề xuất món quà chứ không phải tôi. Sở dĩ có một thoáng “giật thột” của vợ là vì, mấu chốt câu chuyện nó nằm ở hai chữ “mồ côi” ấy đấy.

Cái từ “mồ côi” ấy nó gợi sự lẻ loi côi cút, đầy thương cảm. Nhưng cánh đàn ông xin đừng nghe hai chữ “mồ côi” ấy mà mủi lòng! Sở dĩ gọi nó “mồ côi” vì nó là múi duy nhất trong một củ tỏi. Nghĩa là trồng một múi thì nó chỉ cho ra duy nhất một múi, tức một tép chứ không nhiều tép như củ tỏi thường. Nó “mồ côi” ngay trong cộng đồng tỏi sum suê của nó.

Trong quá trình phát triển của cây tỏi, do không “đúng quy trình cơ cấu” sao đó nên nó phải mồ côi là vậy. Bao nhiêu tinh dầu của một củ tỏi đều dồn hết vào một tép duy nhất này nên giá của nó gấp 10 lần, thậm chí có năm gấp 20 lần một ký tỏi thường. Vợ tôi “giật thột” là vì vậy, còn tôi thì “vô tư” vì hồi nào có biết giá một ký tỏi mồ côi là bao nhiêu đâu!

Trước khi cho quà vào túi, vợ tôi vừa thông báo nhưng vừa dặn dò: “Mỗi ký tỏi mồ côi là 1 triệu nha. Tốt nhất là anh nên dát mỏng lòng tốt của mình ra cho 5 ông bạn, dặn luôn là chỉ lột vỏ ra ngâm rượu để chữa bệnh cao huyết áp chứ không nên ăn hằng ngày vì lãng phí quá”. Tôi không đủ thời gian để “dát mỏng lòng tốt” như vợ dặn, cũng không tư vấn cho bạn là chỉ ngâm rượu chữa cao huyết áp. Bạn tôi cứ thế mà dùng như tỏi... Tàu. Lại còn gọi điện vô cảm ơn vợ tôi và khen tỏi thơm ngon đáo để nữa.

Theo TRẦN ĐĂNG (Thanh niên)