Chẳng ai có thể đủ bao dung để thứ tha cho kẻ làm họ tổn thương hết lần này đến lần khác.
Thế giới này luôn đủ người cho chúng ta lựa chọn, đừng bao giờ vội vàng mà đánh rơi hạnh phúc vì một người không xứng đáng. Lỡ chuyến xe này vẫn còn chuyến xe khác phía sau, chỉ cần chúng ta nhớ, hãy tỉnh táo đừng lên nhầm xe, và cũng đừng bỏ lỡ quá nhiều, không biết phía trước đang chờ đợi bạn điều gì, cứ mỉm cười mà đón nhận, vì tôi tin rằng điểm dừng tiếp theo sẽ có ai đó chờ bạn, sẵn sàng đưa tay cho bạn nắm “cùng đi nhé”.
Trong một cuộc tình không nguyên vẹn, ai cũng là người chịu tổn thương và thiệt thòi... (ảnh minh họa: B.T)
Hạnh phúc không phải có quá nhiều thứ, mà hạnh phúc là khi mọi thứ vừa vặn, giống như chiếc đồng hồ sẽ vang lên hồi chuông ngân khi kim giờ, kim phút chạm nhau. Tình yêu cũng vậy...
Trong một cuộc tình không nguyên vẹn, ai cũng là người chịu tổn thương và thiệt thòi, người ra đi mang trong lòng những tâm tư khó nói, những day dứt, mặc cảm và sai lầm; kẻ ở lại thổn thức cùng nỗi đau, những hoài mong, nuối tiếc, hy vọng và cả tuyệt vọng. Nhưng đằng sau những gì ta đã mất đi sau cuộc tình đó, ta mới nhận ra đâu là hạnh phúc, đâu là mong ước lớn nhất khi bước chân vào tình yêu và đâu là bài học ta cần khắc ghi để né tránh sai lầm. Suy cho cùng, con người ta sẽ chợt tỉnh ngộ sau khi trải qua những mất mát, để rồi từ đó tỉnh táo hơn mà lựa chọn cho mình một lối đi an toàn nhất.
Yêu cũng được, không yêu cũng được, quan trọng là bản thân cảm thấy đủ đầy và trân quý chính mình. Mất đi một người không có nghĩa mất đi tất cả. Những sai lầm, nông nổi rồi sẽ được bù đắp bằng những bao dung và yêu thương đúng lúc. Cũng đừng vì một nét vẽ chệch tay mà bỏ cả đi một bức tranh ngày đêm vẽ.
Người ta cứ nói, chỉ khi yêu thương một người bằng tất cả trái tim mình thì bằng bất cứ giá nào cũng không muốn mất đi người đó, thế mà có những người vội đến rồi vội đi, để lại một khoảng trống vô tận trong lòng người ở lại.
Có những ngày tình yêu không được hồi đáp giống như ta đang làm phiền họ rất nhiều. Có những ngày tình yêu cô độc giống như ta đã phạm một sai lầm lớn lắm để phải bị trừng phạt mà cô đơn cả đời. Có những ngày cảm thấy tình yêu của mình bị ngó lơ sao mà rẻ mạt, tầm thường. Đến ngay cả lúc họ rời đi, ta cũng chẳng có quyền mà níu lại.
Trong tình yêu, có những lúc ta nghĩ rằng người đó sẽ cùng ta đi đến cùng trời cuối đất, nhưng rồi chợt tỉnh cơn mê, dụi mắt, mà gật đầu nắm một tay khác. Có lẽ, người ta khi đó không còn gắng sức để kiếm tìm một tình yêu đúng nghĩa nữa mà tìm lấy một mối duyên lành cho người ta cảm giác an tâm mà chẳng đặng đừng băn khoăn, lo lắng.
Nhưng đôi lúc, chúng ta phải chấp nhận một vài sự ra đi trong cuộc đời mình, để chúng ta biết được giới hạn của sự yêu thương đến đâu, là trong tình yêu ngoài hạnh phúc còn có cả nỗi đau, là để khi họ bước ra khỏi cuộc đời chúng ta thì thay vì mải ngóng chờ ngày họ trở lại, ta dần học được cách trưởng thành hơn sau mọi vấp ngã.
Cuộc sống này là một chuỗi hội ngộ và chia ly, có những cuộc hội ngộ bất ngờ và những sự chia ly không báo trước, chúng ta đôi lúc không còn lựa chọn nào khác là phải bình tâm mà đối mặt.
Theo LÊ HOÀNG SAN (Lao động Thủ đô)