Kết quả tìm kiếm cho " nức tiếng một thời ở Hà Nội"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 151
Gà chưa gáy nhưng người dân trong xóm Bậu đã nối đuôi nhau dắt trâu ra đồng. Nằm trên ván gỗ, bé Ba đã nghe thấy ê a tiếng hò của các bà, các chị và cảm thấy trong người hứng khởi lắm. Nó đứng phắt dậy sửa soạn rồi chạy tót ra mé đầm gần nhà để hái bông súng. Bé Ba năm nay mới hai mươi, nó đẹp, dáng người đầy đặn và có đôi mắt tròn, trong như hòn bi ve. Nó thích nhất là mùa nước nổi, dù ngày thường súng vẫn nở đẹp nhưng chỉ có mùa này là rực rỡ nhất.
Hôm kia, thằng Thắm còn lượn ra bờ ao chơi với Dâu một lát, nhưng hôm qua và hôm nay, nó lại mất dạng như đám bạn. Vì nhà nó cũng mới có Internet, giống như nhà cái Chút và nhiều nhà khác trong làng.
Đã nhiều năm trôi qua, chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành trên sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
Ông bà, cha mẹ tôi là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi từ làng ra đi. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. Ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều giống như nhau. Tôi không hòa nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật.
Ngày 16/2 (tức mùng 7 tháng Giêng năm Giáp Thìn 2024) Lễ dâng hương tưởng nhớ, tri ân công đức Tổ Mẫu Âu Cơ theo nghi thức truyền thống chính thức diễn ra tại xã Hiền Lương, huyện Hạ Hòa (Phú Thọ).
Tết là thời khắc để chào đón khởi đầu mới, năm mới với bao niềm tin và hy vọng. Tết cũng là dịp để gìn giữ những hương vị truyền thống của người Việt. Cùng với dưa hấu, nhành mai vàng, nồi thịt kho… thì khay mứt, bánh tét là những món ăn không thể thiếu trong ngày Tết cổ truyền của người dân miền Tây.
Năm Quý Mão sắp qua và năm Giáp Thìn sắp đến. Mỗi năm Tết đến, mỗi chúng ta đều cảm thấy mới lạ, bâng khuâng. Từ "Tết" đã gieo vào lòng mỗi người dân Việt Nam dù ở quê hương hay ở phương trời xa xứ những cảm xúc thật thiêng liêng, khó tả:
Hiếu khoác thêm chiếc áo gió theo ông lên phòng thờ. Thấy ông lau đồ thờ, thằng bé thầm thì:
Thời gian bốn mùa trôi nhanh như gió. Mới hôm nào tôi còn ngồi trong căn nhà cũ ăn mứt gừng, uống trà thơm bên nội; mới hôm nào tôi lang bạt chốn thị thành, vẩn vơ nuối tiếc về những ngày sum vầy se nồng không khí tết; mà nay lại sắp sửa đón một mùa xuân sang. Lòng tôi lâng lâng. Cận tết nên đường phố thơ mộng hẳn, trên con xe nhỏ hằng ngày, tôi vẫn chạy đến cơ quan rồi trở về nhà, tôi thấy tim mình thênh thang. Hoa mai phương Nam đã bắt đầu bung nở. Hoa đào phương Bắc được vận chuyển vào cũng đã hé những nụ búp đầu tiên, làm quen với không khí ấm áp chứ không quá rét như miền Bắc, nhuộm hồng góc phố.
Ngoài những cái tên quen thuộc như Phú Quốc (Kiên Giang), Cần Thơ, Đồng Tháp,… thì Tây Ninh, An Giang cũng là điểm đến thu hút đông đảo du khách thập phương tới vãn cảnh, du xuân dịp đến Tết Nguyên đán Giáp Thìn.
Tháng Chạp là thời điểm rất nhiều nghề đặc trưng của Tết vào vụ, đặc biệt không thể thiếu các loại bánh. Len lỏi về những xóm nghề truyền thống, thanh âm và hương vị của Tết mỗi lúc càng thêm rõ nét, hối hả, rộn ràng...
Không biết từ khi nào, heo quay trở thành lễ vật thịnh soạn dâng lên Bà Chúa Xứ núi Sam, kéo theo nghề quay heo phát triển xung quanh khu vực miếu Bà (TP. Châu Đốc, tỉnh An Giang). Nhưng muốn tiếp cận họ, không dễ chút nào. Phần vì họ có niềm tin tâm linh riêng, phần vì khư khư giữ bí quyết gia truyền, giữ khách của mình.