Kết quả tìm kiếm cho "Một sớm ở xa quê"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 1468
Một buổi sáng tại quán cà phê trên đường Lý Thái Tổ, phường Long Xuyên, những vị khách không quen biết nhau nhưng cùng chung chủ đề trò chuyện về nhịp “sống chậm” ở đây sau hơn 1 tháng chính thức chuyển sang mô hình chính quyền địa phương 2 cấp.
Trải qua bao đổi thay, đồng bào Khmer không chỉ giữ gìn bản sắc truyền thống mà còn chủ động hội nhập, đóng góp vào sự phát triển địa phương. Trong loạt bài 5 kỳ này, chúng tôi tìm về phum, sóc, chùa chiền, gặp gỡ các vị sư và đồng bào Khmer để lắng nghe những câu chuyện dung dị mà bền bỉ về một nền văn hóa đang tiếp tục được bảo tồn và lan tỏa giữa dòng chảy hiện đại.
Thời điểm này, nhiều nơi trong tỉnh An Giang thu hoạch lúa xong. Những mảnh đất được nghỉ ngơi sau khi bừa trục, bắt đầu “hẹn” lũ, đón phù sa. Cá đồng tự nhiên có môi trường rộng để sinh sôi nảy nở, tạo kế sinh nhai cho người dân.
Mùa nước nổi về, phù sa tràn đồng, cá, tôm theo con nước đổ về ruộng sâu, sông nhỏ. Không ruộng, không vốn lớn, người dân quê vẫn chắt chiu từng mẻ cá, cọng rau đồng để nuôi sống gia đình.
Nếu có dịp về xã Phú Hòa (tỉnh An Giang) những ngày cuối tuần, du khách đừng quên ghé lại góc nhỏ bình dị có quán bánh xèo Ngọc Yến (nằm cặp tỉnh lộ 943). Nơi đây nổi tiếng với món bánh xèo thịt vịt - một “biến tấu” độc đáo từ món bánh xèo truyền thống vốn quen thuộc với nhân thịt heo.
Giữa bức tranh thiên nhiên hữu tình, Thiền viện Trúc Lâm An Giang hiện lên như một viên ngọc tinh khôi, được nhiều người ví như “vịnh Hạ Long” thu nhỏ giữa lòng miền Tây.
Không phải ai cũng đủ điều kiện, năng lực để bước vào giảng đường đại học, nhưng điều đó không có nghĩa là cánh cửa tương lai đã khép lại. Với xu hướng du học nghề đang ngày càng lan rộng, nhiều bạn trẻ đã và đang tìm thấy lối đi riêng để phát triển bản thân, có nghề nghiệp vững vàng, được học tập và làm việc trong môi trường quốc tế.
Thốt nốt là loại sản vật thiên nhiên ban tặng cho vùng Bảy Núi An Giang. Đã là “của trời”, thì nhiều vô số kể, chỉ cần bỏ công chứ chẳng tốn kém gì. Vậy nên, xứ này mấy mươi năm thịnh hành nghề leo cây thốt nốt. Thậm chí, nói đây là “nghề gia truyền” cũng không sai!
Ngày 25/7, vùng biển phía Đông của khu vực Bắc Biển Đông có gió mạnh cấp 7-8, vùng gần tâm bão số 4 mạnh cấp 9-10, giật cấp 12; sóng biển cao 4-6m, biển động rất mạnh.
Tôi gọi dì bởi dì cũng trạc tuổi mẹ tôi. Qua hai lần gặp - một lần ở bệnh viện khi dì chăm chồng bệnh, một lần tại căn nhà ở phường Rạch Giá, bằng giọng miền Tây chân chất, mộc mạc, dì kể chuyện có đầu có đuôi, có tình tiết đủ để tôi hiểu về cuộc đời một người đàn bà Nam bộ mang cái tên giản dị: Hai Hoa.
Công tác chăm lo người có công với cách mạng không chỉ là trách nhiệm mà còn là nét đẹp trong truyền thống văn hóa, đạo lý của dân tộc Việt Nam. Những thành quả đạt được thể hiện sự tri ân sâu sắc, tạo động lực để toàn xã hội tiếp tục chung tay, góp sức xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu mạnh, nhân văn và nghĩa tình.
Tôi cất tiếng khóc chào đời trong nước mắt của cả gia đình tiễn mẹ tôi đi mãi sau khi sinh tôi. Khi tôi còn đỏ hỏn, bà nội đã vượt hàng ngàn cây số, ôm chiếc túi vải nhỏ lặn lội từ quê ra đón tôi về nuôi. Không có mẹ trong những năm tháng đầu đời, nhưng tôi may mắn có ông bà nội thay cha mẹ thương yêu suốt một đời.