Kết quả tìm kiếm cho "Ngắm các ngôi sao lớn"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 384
Thành phố Hồ Chí Minh được biết đến là một thành phố sôi động đa sắc màu tại Việt Nam.
Mùa xuân gần 70 năm trước, bà nội được bà cố sinh ra trên đường vào Nam.
Khác với miền Nam quanh năm ấm áp, sản vật dồi dào, miền Bắc 4 mùa xuân, hạ, thu, đông rõ rệt nên thường là mùa nào thức ấy. Trong đó, loài cá, đặc biệt là cá đồng thì phải đúng mùa ăn mới thơm ngon.
Khanh ngồi xuống ghế, trong lúc chờ đợi Ngân Hoa, cô chọn mở màn bằng Serenade của Schubert. Đó là một bài nhạc quen thuộc, quen đến mức cô như hòa vào nó ngay từng phím đàn...
Kính viễn vọng không gian Hubble được phóng lên quỹ đạo thấp của Trái Đất vào thập niên 90 của thế kỷ trước. Từ đó đến nay, Hubble đã giúp chúng ta khám phá thêm về vũ trụ bao la với nhiều thiên hà đẹp đến nín thở.
Novak Djokovic trải qua giai đoạn khó khăn và quyết định chia tay HLV Ivanisevic, người đứng sau 12 trong số 24 Grand Slam.
Gõ tìm kiếm từ khóa “chữa lành”, trên Google, có hơn 40 triệu kết quả và rất nhiều video-clip trên các nền tảng mạng xã hội. Cụm từ “chữa lành” cũng gắn với rất nhiều nội dung khác, như: Con đường chữa lành, du lịch chữa lành, bộ phim chữa lành, âm nhạc chữa lành, podcast chữa lành… Nhiều luồng ý kiến khác nhau về trào lưu này, không ít người băn khoăn về những mặt trái của việc “chữa lành” hoặc một số người quá lạm dụng để bị các hành vi lừa đảo thao túng tâm lý.
Ngoài việc sử dụng các sọc trắng và xanh da trời truyền thống, áo thi đấu của trên sân nhà của đội tuyển Argentina năm nay còn kết hợp với logo, viền và phông chữ màu vàng gold.
Mùa hạ mưa nhiều như trút nước, có đợt mưa dầm kéo dài mấy ngày liền. Những sợi mưa giăng mành, thi nhau rơi xuống đất. Chúng nhảy múa, tung bọt trắng xóa khắp cả không gian trên mặt đất. Tôi liếc chiếc đồng hồ treo tường, kim ngắn đã chỉ đến số 5 rồi mà mưa vẫn không ngớt. Ngồi trong phòng làm việc nhìn ra ngoài chờ mưa ngớt để về. Ngồi ngắm mưa rơi qua ô cửa tiếng mưa rơi rả rích, đều đều khiến tôi lại nhớ về quá khứ từ thời thơ ấu. Kỷ niệm xưa lại thoáng hiện lên trước mắt.
Với người dân Việt Nam, đặc biệt là vùng chậm phát triển, khinh khí cầu là những mảng màu rực rỡ nhưng xa xôi, rất khó với tới. Chẳng người dân An Giang nào nghĩ rằng sẽ có dịp nhìn tận mắt, sờ tận tay chiếc khinh khí cầu khổng lồ, ngay tại xứ mình. Vậy mà, điều đó đã thành hiện thực, thậm chí lặp lại đến 2 lần, trong vòng 2 năm.
Tỉnh dậy với cái trán mướt mát mồ hôi, hắn đạp tung tấm mền mỏng đắp ngang bụng ra. Tiếng rè rè quen thuộc từ chiếc máy lạnh second hand đã tắt lịm từ lúc nào. Căn phòng hơn chục mét vuông như thu nhỏ lại, nóng như cái lò bát quái. Không khí trong phòng không giãn ra theo cái nóng, mà quánh lại đến khó thở.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.