Kết quả tìm kiếm cho "sao mộc nóng"
Kết quả 37 - 48 trong khoảng 710
Vật thể màu xanh lá cây, tỏa sáng, mang hình dạng giống đầu một con quỷ có sừng, có thể sắp nổ tung trên bầu trời Trái Đất.
1. Nếu có người hỏi tôi: Ngoài cha mẹ ra, người nào mà tôi yêu thương, kính trọng và gần gũi nhất trên đời, hẳn tôi sẽ không ngần ngại trả lời ngay: Chị tư!
Ngày 2/3, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính ký Chỉ thị số 10/CT-TTg về việc đẩy mạnh sản xuất, kinh doanh, xuất khẩu lúa, gạo bền vững, minh bạch, hiệu quả trong tình hình mới.
Năm 2024, Phú Tân (tỉnh An Giang) tăng tốc thực hiện Nghị quyết Đại hội Đảng bộ huyện, nhiệm kỳ 2020 - 2025. Huyện đề ra định hướng trọng tâm đẩy mạnh chuyển dịch cơ cấu kinh tế, tạo chuyển biến về chất, tập trung đầu tư cơ sở hạ tầng, cải cách hành chính, các chính sách an sinh xã hội…
Ven Quốc lộ 91 có một khu vườn khá rộng (tại thị trấn An Châu, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang), trở thành nơi lý tưởng cho đàn chim, cò hoang về trú ngụ. Năm tháng trôi qua, loài “lông vũ” quen hơi người, rồi định cư luôn nơi “đất lành” ngót nghét chục năm.
Cùng với các địa phương trong tỉnh An Giang, nhiều sản phẩm trên địa bàn huyện Chợ Mới đang được khuyến khích, hỗ trợ phát triển. Đây là cơ hội khơi dậy tiềm năng, thế mạnh sẵn có của địa phương, đồng thời giúp nông dân phát huy nghề truyền thống, từng bước nâng cao chất lượng sản phẩm, cải thiện thu nhập cho gia đình.
Chắc hẳn đã có nhiều lần bạn thắc mắc vì sao cùng một màu áo hay màu tóc mà người khác diện lên trông rất hợp nhưng khi bản thân mình thử chúng thì lại ở một thái cực khác. Hay ví dụ với màu son kinh điển hồng cánh sen, bạn trông thấy những người mẫu, ngôi sao đánh lên nhìn vẫn rất sang trọng và cuốn hút, nhưng khi mình mua về và thử đánh lên môi thì có thể sẽ làm bạn thất vọng. Một đáp án chính xác nhất cho những thắc mắc trên chính là “Personal Color – màu sắc cá nhân”.
Ông bà, cha mẹ tôi là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi từ làng ra đi. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. Ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều giống như nhau. Tôi không hòa nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật.
Trạm y tế xã đìu hiu trong mưa phùn. Mưa lầy lội khiến cả một vùng quê đang háo hức không khí Tết bỗng chùng xuống. Chỉ có mấy người trồng đào đang mặc áo mưa đứng dưới bãi là có vẻ hào hứng, chốc chốc lại vang lên một tiếng cười. Kể ra, nếu trời nắng mãi thì năm nay lại “vỡ trận”, cái nghề bán không khí mùa xuân nó nhọc thế đấy…
Những chiếc lá bàng đỏ ngoài khung cửa sổ liên tục trút xuống lòng đường sau những đợt gió. Cuối đông, những con đường vắng thưa người. Ngồi trên căn gác xép nhìn ra, thấy dãy phố dài bảng lảng sương mờ, gió thổi vào đỏ mắt người thỉnh thoảng lại dè dặt bước đi trên những cung đường tít tắp.
Không hiểu sao tháng Chạp nào cũng trôi nhanh đến thế! Vèo cái là mùng một Tết. Rồi ra Giêng lại đúng là ngày rộng tháng dài, đi mãi vẫn chưa hết lễ hội tháng Giêng…
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.