Kết quả tìm kiếm cho "tiếng gọi Gạc Ma"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 189
Với chị, hạnh phúc đơn giản lắm, con chồng cũng là con mình, miễn mình thật sự yêu thương chúng, nuôi chúng học hành tử tế, mai kia thành tài, chúng sẽ hiểu được công lao nuôi dưỡng và sự quan tâm của bố mẹ dành cho mình mà đền đáp lại.
Tháng 6, những cơn mưa bất chợt đến làm đất trời mát mẻ, dễ chịu hơn sau những tháng nóng nực, oi bức. Một sáng nào trên phố, ta nghe tiếng ve gọi hè, nao nao trước sắc đỏ hoa phượng rợp trời trên những con đường, những sân trường, góc phố. Và những hạ xưa lại ùa về trong ta xao xuyến, bâng khuâng…
Vợ đẹp, đàn con cháu đông đúc đứa nào cũng khỏe mạnh, thông minh đĩnh ngộ, cơm ngày ba bữa anh ăn rất ít nhưng người vẫn khang thái như thường.
Nó là chiếc xe đạp 'kỳ quan': cổ nghênh nghểnh cách cái sườn cong cong một đoạn thiệt là xa. 'Xe mày té xuống thì nhiễm trùng mà chết ngay đuông!' - bạn bè trêu thế.
Mỗi lần đi ra bến, các bà, các chị đều đem theo thau quần áo. Chiếc thau nhôm nào cũng đục cái lỗ, cột sợi dây, chi vậy trời? Rồi tôi cũng có câu trả lời khi lần đầu xuống bến tắm sông cùng chị Tím.
Mùa xuân gần 70 năm trước, bà nội được bà cố sinh ra trên đường vào Nam.
Hạ Long là một điểm du lịch rất hoàn hảo bởi ngoài cảnh sắc thiên nhiên đã được cả thế giới công nhận còn có nhiều khu vui chơi giải trí nổi bật.
Theo phóng viên TTXVN tại La Habana, kế hoạch thành lập chính phủ lâm thời ở Haiti dường như đã “tan thành mây khói” khi nhiều đảng chính trị bác bỏ kế hoạch thành lập một hội đồng để quản lý quá trình chuyển đổi.
Tỉnh dậy với cái trán mướt mát mồ hôi, hắn đạp tung tấm mền mỏng đắp ngang bụng ra. Tiếng rè rè quen thuộc từ chiếc máy lạnh second hand đã tắt lịm từ lúc nào. Căn phòng hơn chục mét vuông như thu nhỏ lại, nóng như cái lò bát quái. Không khí trong phòng không giãn ra theo cái nóng, mà quánh lại đến khó thở.
Căn phòng nhỏ trên tầng cao nhất của nhà chung cư cũ luôn đóng im ỉm. Ở đó có bà cụ già gần 80 tuổi sinh sống. Bà có nhà cửa đàng hoàng ở dưới quê nhưng đã bán căn nhà hương hỏa, đùm rúm tiền bạc theo con lên thành phố. Tưởng là được an nhàn, hưởng phúc của cháu con, nào ngờ, năm trước, năm sau anh con trai đưa mẹ lên căn phòng này ở.
Ông bà, cha mẹ tôi là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi từ làng ra đi. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. Ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều giống như nhau. Tôi không hòa nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật.
Những chiếc lá bàng đỏ ngoài khung cửa sổ liên tục trút xuống lòng đường sau những đợt gió. Cuối đông, những con đường vắng thưa người. Ngồi trên căn gác xép nhìn ra, thấy dãy phố dài bảng lảng sương mờ, gió thổi vào đỏ mắt người thỉnh thoảng lại dè dặt bước đi trên những cung đường tít tắp.