Mở rộng vòng tay cứu giúp người bị ung thư

22/05/2018 - 06:36

 - Đang mắc phải căn bệnh ung thư trực tràng xâm lấn cột sống ngực (thời kỳ thứ 3), mà gia đình thuộc diện hộ nghèo, mọi sinh hoạt đều trông chờ vào đồng tiền ít ỏi từ việc làm thuê, làm mướn của người con trai lớn. Đó là hoàn cảnh đáng thương của ông Trần Văn Vui (sinh năm 1966, ngụ ấp Mỹ Phú, xã Định Mỹ, Thoại Sơn, An Giang).

Từ ngày phát bệnh, ông Vui được vợ đưa đi chạy chữa khắp nơi, từ Bệnh viện Ung bướu đến Bệnh viện Chợ Rẫy (TP. Hồ Chí Minh). Nhà thiếu trước hụt sau, cơm chỉ mong qua ngày; để có tiền điều trị, cả nhà phải vay mượn khắp nơi.

Đến khi không thể lo thêm tiền cho ông Vui xạ trị vì nợ đã chồng chất, gia đình đành đưa ông về nhà hốt thuốc nam để uống, bệnh không thuyên giảm. Thấy ông Vui ngày một trở nặng, gia đình đưa vào bệnh viện.

Hiện nay, ông Vui đang được điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Trung tâm tỉnh An Giang được gần 1,5 tháng. Hôm chúng tôi ghé thăm, thần trí ông Vui minh mẫn nhưng đôi chân ông đã bị liệt, không còn đi lại được do di chứng của căn bệnh hiểm nghèo.

Ông Vui đau đớn trên giường bệnh

Bà Võ Thị Nhi (53 tuổi, vợ ông Vui) chia sẻ: “Trước đây, chồng tôi khỏe mạnh. Vợ, chồng tôi ở nhà giữ 2 đứa cháu nội cho con đi làm, lo cho cuộc sống. Chồng tôi phát bệnh hơn 4 năm nay, số ngày nằm viện nhiều hơn ở nhà. Gia đình không có ruộng đất, tiền làm thuê của con trai tôi chỉ đủ đắp đỗi qua ngày, tôi đành phải hỏi nợ khắp nơi để lo cho chồng. Ngày hay tin mình bị liệt đôi chân, ông ấy đau khổ, khóc rất nhiều. Tôi chỉ biết động viên, an ủi để chồng không mặc cảm mà đầu hàng số phận”.

Theo anh Trần Hồng Quang (con của ông Vui), với công việc xịt thuốc, sạ phân, ai mướn gì làm đó, hàng ngày kiếm được nhiều thì 150.000 đồng, có khi chỉ có vài chục ngàn đồng, để trang trải chi phí sinh hoạt gia đình. Căn nhà hiện tại chỉ cất tạm trên phần đất của người quen, những cây cột, cây kèo trong nhà đã mục nát, lại ở giữa đồng trống nên mỗi khi có mưa to gió lớn, vợ của anh Quang phải dắt 2 đứa con nhỏ chạy đi trú tạm ở nhà hàng xóm. Để có tiền trị bệnh cho cha, vợ chồng anh Quang đã đi vay mượn tiền khắp nơi, mỗi khi đi trị bệnh là mỗi lần phải đi vay tiền, đến nay số nợ hơn 100 triệu đồng, gia đình đã không còn cách nào để chi trả.

Hiện tại, bệnh tình ông Vui đều trông chờ vào sự giúp đỡ của người quen và những người hảo tâm trong bệnh viện, được ngày nào hay ngày đó, không dám nghĩ đến ngày mai. Mỗi đêm, bà Nhi chỉ cầu cho chồng được ngủ ngon giấc, đừng bị những cơn đau hành hạ! Nhìn người phụ nữ lớn tuổi, tiều tụy chăm lo cho chồng, ủi an khi chồng buồn đau, ai trông thấy cũng không khỏi xót xa. “Tôi chẳng mong gì ngoài việc chồng mình được khỏe lại. Chúng tôi có rau ăn rau, có cháo ăn cháo, vậy đủ vui rồi” - bà Nhi bộc bạch.

Phó Chủ tịch UBMTTQVN xã Định Mỹ Nguyễn Văn Long cho biết: “Gia đình ông Trần Văn Vui có hoàn cảnh rất khó khăn. Vợ, chồng ông không nghề nghiệp, mọi sinh hoạt đều trông vào tiền làm thuê của con trai lớn. Trước diễn biến bệnh ngày càng xấu, chính quyền địa phương tạo điều kiện đưa ông ra bệnh viện điều trị và sửa chữa căn nhà. Tuy nhiên, để giúp ông vượt qua cơn bạo bệnh, chúng tôi hy vọng các nhà hảo tâm cùng chung tay hỗ trợ, để ông Vui có tiền chữa bệnh, giảm bớt khó khăn”.

Bài, ảnh: PHƯƠNG LAN

 

Liên kết hữu ích