Cái kết cho kẻ lừa đảo

13/05/2022 - 06:08

 - Trần Quốc Công (sinh năm 1969, ngụ tỉnh Đắk Lắk) dùng tài ăn nói lừa đảo tài sản nhiều nơi. Kể cả khi đang trong giai đoạn bị Công an tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu truy nã, Công vẫn tiếp tục gây án. Sau 14 năm lẩn trốn, Công bị bắt tại TP. Long Xuyên, trong lúc đang thực hiện hành vi lừa đảo khác.

Bị cáo Công nghe tuyên án

Năm 2010, P.T.N.H (sinh năm 1983, ngụ phường Mỹ Hòa, TP. Long Xuyên, tỉnh An Giang) làm nhân viên lễ tân tại khách sạn “T.D” (thuộc phường Mỹ Phước). Trong thời gian này, Công thường xuyên đến thuê phòng, nên quen biết với H. Sau đó, cả 2 trao đổi số điện thoại, để tiện liên hệ thuê phòng. Thỉnh thoảng, họ điện thoại nói chuyện qua lại với nhau. Khoảng tháng 9/2020, Công gọi điện thoại, hỏi thăm cuộc sống của H. Lúc này, Lê Thành Trọng (sinh năm 2001, con ruột H.) đang bị Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP. Long Xuyên bắt, đưa vào Cơ sở điều trị cai nghiện ma túy tỉnh, vì liên quan đến hành vi “Tàng trữ, sử dụng trái phép chất ma túy”. H. than phiền cho Công biết.

Tháng 10/2020, Công hỏi thăm tình hình Trọng thì H. cho biết sẽ bị khởi tố, bắt giam. Nghe vậy, Công hẹn gặp H. để bàn tính cách “tháo gỡ” tội cho Trọng. Hai ngày sau, họ gặp nhau tại quán cà-phê thuộc phường Mỹ Long. Công khẳng định mình quen biết với lãnh đạo các cơ quan pháp luật tỉnh An Giang, hứa hẹn lo cho Trọng “ổn thỏa”… Ngày 3/11/2020, Công và H. cùng đến Cơ sở điều trị cai nghiện ma túy tỉnh An Giang thăm Trọng. Tại đây, điều tra viên Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP. Long Xuyên đang tống đạt quyết định khởi tố bị can, thi hành lệnh bắt bị can Trọng để tạm giam, về tội “Tàng trữ trái phép chất ma túy”.

Trong lúc lực lượng chức năng làm thủ tục trích xuất Trọng về Nhà tạm giữ Công an TP. Long Xuyên, Công đến gặp điều tra viên lẫn Giám đốc Cơ sở điều trị cai nghiện ma túy tỉnh, tự giới thiệu là cán bộ đang công tác tại Vụ 5 - Viện kiểm sát nhân dân tối cao. Công đề nghị được tạo điều kiện tiếp xúc với Trọng, trước khi Trọng bị đưa đi tạm giam. Sau đó, Trọng bị  cán bộ điều tra áp giải đi, Công và H. cũng đi về. Khoảng 2 ngày sau, Công điện thoại cho H.: “Có quen một số anh ở đây, ban đầu mời dùng cơm, sau đó nhờ mấy anh giúp đỡ”. Ba ngày sau, Công điện thoại kêu H. đến gặp tại quán cà-phê thuộc phường Mỹ Long để tính chuyện đưa “tiền” và “quà cáp” cho một số cán bộ đầu ngành tỉnh An Giang mà Công “quen biết”. Tại đây, H. đưa cho Công 30 triệu đồng làm chi phí ăn uống, đi lại.

Những ngày kế tiếp, Công yêu cầu H. đưa tiền, tổng cộng 174 triệu đồng. Không thấy làm giấy tờ gì để “lo cho Trọng” nên H. thắc mắc. Công trả lời: “Mấy anh đã hứa giúp đỡ rồi”. Tin tưởng Công, từ tháng 10/2020 đến ngày 6/12/2020, H. nhiều lần đưa tiền, chuyển vào tài khoản của Công hơn 2,9 tỷ đồng (trong đó, đưa trực tiếp hơn 600 triệu đồng, chuyển khoản hơn 2,3 tỷ đồng). Khi H. điện thoại hỏi tin tức về Trọng, Công trả lời “đợi quyết định ở Hà Nội mang vào”. Lúc này, H. bắt đầu nghi ngờ hành vi lừa đảo của Công, nhưng không dám tố cáo. Đến ngày 7/12/2020, biết Công bị Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu bắt theo lệnh truy nã về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”, H. đến tố giác. Ngày 26/4/2021, Công bị Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh khởi tố điều tra. Cơ quan chức năng nhanh chóng phong tỏa các tài khoản ngân hàng của Công.

Là đối tượng từng có nhiều tiền án, Công luôn quanh co, gian dối trong quá trình khai báo tại cơ quan điều tra, cũng như bị thẩm vấn tại phiên tòa xét xử sơ thẩm công khai. Công cho rằng: “Nguồn tiền trong tài khoản ngân hàng (hơn 2,3 tỷ đồng) là tiền bị cáo làm ăn, tích lũy có được. Khi đến An Giang, do không biết địa chỉ các ngân hàng, nên bị cáo đưa tiền cho H., nhờ nộp nhiều lần vào các tài khoản của bị cáo. Đối với lời khai ban đầu “số tiền này là của H.”, bị cáo bị công an bắt truy nã, sợ tiền bị tạm giữ nên mới khai vậy. Chứ H. không đưa tiền mặt gì cho bị cáo”.

Tuy nhiên, qua căn cứ lời khai của bị hại và các chứng cứ xác định, chứng minh số tiền trên chính là của bị hại H. nhiều lần chuyển, nộp vào tài khoản của Công, như cơ quan điều tra đã kết luận. Từ đó, đủ cơ sở chứng minh hành vi phạm tội của bị cáo như cáo trạng truy tố. Với hành vi phạm tội trên, cùng nhân thân xấu, bị cáo Công phải chịu mức án phạt 17 năm tù về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” theo Điểm a, Khoản 4, Điều 174 Bộ luật Hình sự.

NGUYỄN HƯNG