“Khi vợ tôi còn sống, việc chăm sóc các con có phần đỡ hơn, tôi lo ban đêm, vợ tôi lo ban ngày. Các con tôi khi mới sinh ra, chúng đều lành lặn nhưng đến 5 tuổi thì bị bệnh. Từ đó đến nay, chúng sống cuộc đời thực vật. Tôi nói, chúng biết nghe nhưng trả lời thì chỉ ú ớ. Hôm vợ tôi đột ngột qua đời, thương mẹ, các con tôi khóc suốt đêm. Nhìn quan tài của vợ và 3 đứa con nằm như 3 cục bột, tôi đau khổ đến xé lòng, giờ đây nước mắt đã cạn. Tôi rất lo, khi tôi chết, 3 con của tôi sẽ sống ra sao…” - ông Thanh nói trong nước mắt.
Ông Lê Văn Thanh quê ở thị trấn Ba Chúc (Tri Tôn). Những năm quê hương chìm trong khói lửa, yêu nước, thương nòi, bức xúc trước hoàn cảnh quê hương bị giặc xâm chiếm, ông đã không sợ gian nguy, xung phong vác hàng trăm quả đạn pháo mỗi ngày để bộ đội chiến đấu.
Sống trong vùng chiến tranh, bản thân ông bị nhiễm chất độc da cam nhưng ông không biết, đến năm 1975, hòa bình được lập lại, lúc đó con ông đã 5 tuổi, 2 chân đi lại không được, ông mới biết mình bị nhiễm chất độc da cam/dioxin. 3 người con của ông Thanh bị nhiễm chất độc da cam là Lê Thị Thủy (47 tuổi), Lê Văn Bình (45 tuổi) và Lê Thị Kiều Tiên (44 tuổi).
“Hơn 40 năm chăm sóc chúng, vợ chồng tôi lúc nào cũng mong cho con mau lớn, phát triển bình thường như những đứa trẻ khác. Hơn 40 năm qua, chúng chỉ có lớn mà không có khôn. Những lúc vui, buồn chúng chỉ biết biểu lộ qua cử chỉ và ánh mắt. Nhiều người khuyên vợ, chồng tôi đưa các cháu vào Trung tâm Bảo trợ xã hội nhưng vợ, chồng tôi không nỡ, bởi đây là giọt máu của mình và là tình mẫu tử, phụ tử. Giờ đây, khi tuổi già sức yếu, tôi lo rằng, khi tôi qua đời, các con tôi sẽ sống ra sao” - ông Thanh lại rơi nước mắt.
Phó Chủ tịch Hội Nạn nhân Chất độc da cam/dioxin TP. Châu Đốc Trần Phừng (người ngồi bên phải) thường xuyên đến thăm gia đình ông Thanh
Trước hoàn cảnh quá khó khăn của gia đình ông Thanh, Hội Nạn nhân da cam/dioxin TP. Châu Đốc đã cùng chính quyền địa phương, vận động xây cất cho ông căn nhà Tình thương, mỗi người con của ông được hưởng chế độ bảo trợ xã hội 540.000 đồng/người/tháng. Hiện nay, do thời tiết nóng lạnh bất thường nên các con ông gần như ngày nào cũng bị bệnh. Số tiền trợ cấp vừa nêu không đủ thuốc thang nên hoàn cảnh gia đình hiện nay rất khó khăn.
“Trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình ông Thanh, Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin TP. Châu Đốc tha thiết kêu gọi các nhà hảo tâm, Mạnh Thường Quân hãy chung tay cùng với chính quyền địa phương chăm lo những đứa con của ông Thanh trong những ngày còn lại của cuộc đời, bởi sự sống của họ được tính từng phút, từng ngày. Có lẽ trong cuộc sống này, không còn ai khổ hơn hoàn cảnh của ông thanh. Mọi sự giúp đỡ, xin quý nhà hảo tâm gửi về Ban Công tác Xã hội - Từ thiện Báo An Giang hoặc Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin TP. Châu Đốc. Chúng tôi vô cùng biết ơn tấm lòng của quý vị”- Phó Chủ tịch Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin TP. Châu Đốc Trần Phừng kêu gọi. |
Bài, ảnh: MINH HIỂN