Nghề may không đơn thuần là cầm kéo, lướt kim, ngồi trước máy may mà mỗi người thợ còn phải tỉ mẩn từng đường kim, mũi chỉ, bỏ công chăm chút hàng giờ để tạo ra sản phẩm hoàn thiện. Với đôi bàn tay khéo léo và niềm đam mê may vá từ nhỏ, khi dang dở việc học, hồi ấy cô gái Thái Thị Nhung, sinh năm 1964, ngụ ấp Rạch Đùng, xã Hòa Điền đã chọn học may để lập thân, lập nghiệp. Vậy là sau 1 năm học nghề, 20 tuổi bà Nhung bắt đầu nhận may đồ tại nhà.
Với quyết tâm theo đuổi niềm đam mê, nỗ lực học hỏi nâng cao tay nghề, bà Nhung không chỉ may đồ bộ mà chuyển sang chuyên may áo dài, nỗ lực thiết kế những mẫu mới lạ, hợp thời trang. Theo bà Nhung: “Mỗi thợ may đều có bí quyết riêng, với tôi đó là số đo, bởi mỗi người có phom dáng khác nhau nên thiết kế sao cho phù hợp từng người”. Chính lòng say mê và luôn biết cách tư vấn cho khách chọn vải, chọn kiểu may, dù không cửa hiệu, nhưng lượng khách đến may đồ cứ vậy mà ổn định.
Còn với ông Dư Thái Lâm, sinh năm 1960, ngụ ấp Hòa Phú, xã Hòa Hưng đến với nghề may năm 32 tuổi và cũng từ đó ông chủ Nhà may Lâm là người có tiếng ở vùng này bởi mọi người hay truyền tai nhau “chú Lâm may đồ đẹp lắm”. “Sống ở trên đời ai cũng phải làm việc, nhưng hiểu hết ý nghĩa của công việc mình làm không phải ai cũng biết”, đó là lý do ông Lâm luôn trân quý công việc đã theo đuổi hơn 30 năm qua.
Ông Lâm nói: “Hồi trước, gia đình tôi sống khỏe với nghề này. Nhà không ruộng đất canh tác nên nghề may là công việc chính giúp tôi kiếm tiền lo cho con học hành”.
.jpg)
Bà Thái Thị Nhung may áo dài truyền thống.
Khoảng 6 - 7 năm nay, làn sóng thời trang may sẵn phát triển mạnh, cũng như các thợ may khác, lượng khách hàng của bà Nhung, ông Lâm cũng giảm đi. Hiện, bà Nhung, ông Lâm chỉ nhận may đồ chủ yếu từ khách quen. Chuyên may quần tây, áo sơ mi mấy mươi năm qua, ông Lâm đã gắn liền với bao thế hệ ở địa phương này nên khách quen, khách mối cũng đủ để ông Lâm đều đặn cho ra sản phẩm.
Chị Nguyễn Thị Mộng Thu, ngụ ấp Xẻo Dầu, xã Hòa Hưng chia sẻ: “Hồi trước, anh chị em chúng tôi lớn lên đi học đều được mẹ đưa đến nhà chú Lâm hàng xóm may đồ đi học. Quen với mặc đồ may vì vừa vặn, đúng phom dáng nên bây giờ dù nhà khá xa nhưng trang phục sơ mi tôi đi làm, quần áo chồng và con tôi cũng may ở chỗ chú Lâm”.
Có những khách hàng như vậy nên với ông Lâm việc thức khuya may cho xong để giao đồ đúng hẹn hoặc có những bữa cơm ăn vội vì khách chờ… cũng là điều rất bình thường.
Gặp bà Nhung vừa may đồ vừa chơi cùng đứa cháu nội từ TP. Hồ Chí Minh về. Bà Nhung bộc bạch: “Cháu về chơi hè nhưng bà còn nhiều đồ phải giao khách nên cũng không đưa cháu đi đâu mà chỉ quanh quẩn ở nhà, vừa may bà cháu vừa cùng trò chuyện”.
Hiện tại, tuy đồ may không nhiều như trước và chỉ nhận may đồ bộ, áo dài, bởi áo dài là trang phục truyền thống mà bản thân bà thích nhất. Còn đồ bộ thì may cho những mối thân tình ở xóm. Mỗi khi nhìn thấy khách hàng mặc chiếc áo dài đi lễ nhà thờ do chính tay mình cắt may, bà Nhung thấy vui và càng chăm chút hơn trong từng đường kéo, đường kim, mũi chỉ.
Bà Nhung nói: “Tôi vẫn gắn bó với nghề, bởi thứ nhất từ sự yêu thích nghề này, thứ hai đây cũng là nghề đã nuôi sống được gia đình mình. Trong giai đoạn khó khăn, từ nghề may mà bản thân có thêm thu nhập, giúp gia đình ổn định cuộc sống, nuôi các con ăn học. Hơn nữa, tôi vẫn thích áo dài may truyền thống, mong muốn bản thân mình gắn bó với nghề”.
Hiện, hai người con trai của bà Nhung đã có việc làm ổn định sau khi học tập và ở lại TP. Hồ Chí Minh lập nghiệp; hai người con trai của ông Lâm cũng đều có việc làm ổn định trong quân ngũ của tỉnh An Giang và kinh doanh tại TP. Cần Thơ. Cả bốn người con của hai gia đình có ba, có mẹ là thợ may như bà Nhung, ông Lâm đều cho ba mẹ một phần sự an tâm, tự hào khi công sức bỏ ra từng đường kim, mũi chỉ mà dưỡng thành.
Giờ đây, những người thợ may gia đình như ông Lâm, bà Nhung không làm nghề vì mưu sinh mà vẫn duy trì công việc bằng niềm đam mê, bằng duyên nợ với nghề và cả giá trị sống của bản thân.
Bài và ảnh: MỘC TRÀ